Chương 45: Kỳ Hà gây phiền phức

TSCPTĐK

- Chương 45

Kỳ Thiếu Vinh nhắm mắt lại, sách trên tay cũng không đọc thêm được một chữ nào, Kỳ Thiếu Vinh khép lại sách trên tay, đi vào ký túc xá.

"Thiếu gia, ngươi đã trở lại." Kỳ Hằng tiến lên nghênh đón.

Học viện an bài cho học viên ban đặc thù ký túc xá bốn người, muốn ở phòng đơn thì phải đóng thêm một ngàn đồng vàng, không ít học viên ban đặc thù đều xin chuyển sang ký túc xá đơn, người ở ký túc xá đơn còn có một chỗ tốt là có thể mang theo một thư đồng.

"Thiếu gia, không phải ngươi nói đi thư viện sao, nghe nói thư viện của Thiên Lan học viện lớn nhất cả nước, Thánh Hoàng học viện từng tỏ ý bỏ vốn ngàn vạn đồng vàng mua lại thư tịch trân quý trong thư viện, ngay cả hiệu trưởng coi tài như mạng cũng cự tuyệt." Kỳ Hằng nói.

Kỳ Thiếu Vinh đỡ trán, có chút sầu lo than thở: "Chuyện này khả năng có chút phiền phức."

Kỳ Hằng khó hiểu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Xảy ra chuyện gì sao?"

"Trang Linh là đạo sư hệ lịch sử ở Thiên Lan học viện."

"Cái này có vấn đề gì sao?"

"Hình như nàng mơ hồ đoán được một thân phận khác của ta."

Kỳ Hằng trừng lớn mắt: "Sao lại như vậy?"

Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Trên đời này vẫn có rất nhiều người thông minh." Hắn ở cùng Trang Hạo lâu như vậy, Trang Hạo lúc nhìn thấy hắn, một chút suy nghĩ cũng không có, cố tình Trang Linh này lại lập tức nhìn ra không ổn, không biết đây là do Trang Linh quá thông minh hay là Trang Hạo quá ngu xuẩn.

"Trang Linh chỉ đang hoài nghi?" Kỳ Hằng hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy, nàng nói nàng sẽ không nhúng tay."

"Vậy là tốt rồi, kỳ thật cho dù Trang Linh tiểu thư có nói cũng chưa chắc sẽ có người sẽ tin."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Cũng đúng!"

"Ta nghe nói Trang đại thiếu đã tới, hiệu trưởng nhìn thấy hắn giống như nhìn thấy kim nguyên bảo vậy, không nói hai lời liền muốn cạy góc tường, đáng tiếc không thành." Kỳ Hằng nói.

Kỳ Thiếu Vinh hai tay chống lưng: "Tiểu tử Trang Hạo này có gì đặc biệt hơn người đâu, còn không phải là biết cạch đầu thai thôi sao? Một đám người đều nhìn hắn với con mắt khác."

Kỳ Hằng gật đầu: "Cái đó còn không phải sao."

Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy cảm thán than thở: "Mệnh tiểu tử này thật tốt! Chẳng những xuất thân từ Trang gia cầm đầu tứ đại gia tộc, thiên phú của bản thân còn xuất chúng như vậy, không biết đời trước tiểu tử này làm bao nhiêu chuyện tốt!"

"Thiếu gia, động tâm sao?" Kỳ Hằng hỏi.

"Động tâm? Gặp được tiểu tử như vậy, ta chỉ có duy nhất một loại suy nghĩ, chính là đem tiểu tử vừa liếc mắt một cái là có thể làm người khác cảm nhận được nhân thế bất công như vậy gạt ngã trên mặt đất, rồi hung hăng dẫm hai chân lên." Kỳ Thiếu Vinh âm u nói.

Kỳ Hằng tràn đầy bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, ngươi cũng thật hung tàn!"

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Có ai nói không phải đâu."

Kỳ Hằng: "......"

............

Lễ chiêu tân của học viện rất nhanh liền kết thúc.

Xuất phát từ lễ phép, ngày đầu tiên, Kỳ Thiếu Vinh đi vào phòng học báo danh.

Kỳ Thiếu Vinh vừa tiến vào phòng học liền hối hận. Sau khi tới phòng học, Kỳ Thiếu Vinh liền tìm một góc ngồi xuống. Kỳ Thiếu Vinh muốn điệu thấp, căn bản lại không điệu thấp được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!