TSCPTĐK
- Chương 41
Trang Hạo nguyên bản còn tưởng rằng Tà Y chỉ là sợ bị Dịch gia tìm phiền toái cho nên trốn đi, nhưng lâu ngày không thấy Tà Y, trong lòng Trang Hạo tức khắc có thêm vài phần bất an.
Sau khi Kỳ Thiếu Vinh trở lại biệt viện Kỳ gia phân phối cho mình, mấy ngày kế tiếp cũng không có người tới bái phỏng, nhưng một lần liền nghênh đón đến vài vị khách quý.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, cười như không cười nói: "Trang đại thiếu tới a! Gần đây Trang đại thiếu đúng thật là nhàn rỗi, cư nhiên có thời gian rảnh tới tìm ta, đúng là khó được!"
"Chuyện từ hôn sự, ta trân trọng biểu đạt ý xin lỗi."
Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay: "Không có việc gì, ta là hoa nở lâu năm, tra nam đã thấy nhiều, cái gì mà lục thân (bao gồm cha mẹ, anh em, vợ con) không nhận, lá mặt lá trái (biểu thị sự tráo trở, lật lọng của con người), chơi không trả tiền, trộm tiền của cô nương, một người càng cực phẩm hơn một người...... ngươi cũng chỉ là lười một chút, từ hôn không tự mình ra mặt mà thôi, không coi là chuyện gì."
Trang Hạo: "......"
Thẩm Nguyên: "......"
Ánh mắt Kỳ Thiếu Vinh chuyển tới trên người Thẩm Nguyên: "Thẩm thiếu, ngươi đúng là lúc nào cũng nhàn nhã, chỗ nào cũng có mặt ngươi."
Thẩm Nguyên: "......" Hắn nên không tới xem náo nhiệt như vậy.
"Tứ đệ, gần đây ngươi có khỏe không?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn về phía Kỳ Thiếu Phúc: "Khá tốt, tam ca, ngươi xem, ta lại càng thêm soái."
Kỳ Thiếu Vinh xoát cái móc ra một cái gương nhỏ, lại móc ra một cây bút kẻ, vẽ vẽ trên lông mày.
"Tam ca, hôm nay ngươi tới cũng không phải là vì quan tâm ta sống thế nào đi, có chuyện gì cứ nói thẳng." Kỳ Thiếu Vinh một bên nhìn gương tu bổ dung nhan, một bên nhàn nhạt nói.
"Thiếu Vinh, ngươi cùng Tà Y là bằng hữu, trước khi hắn biến mất có liên hệ gì với ngươi không?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đã nói qua."
"Hắn nói cái gì?" Trang Hạo có chút vội vàng hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh chống cằm: "Hắn nói hoàng đô cũng không có gì chơi vui, bó tay bó chân, không thích hợp phát triển, hắn tính toán rời đi một đoạn thời gian."
Trang Hạo đột nhiên đứng lên: "Hắn đi rồi?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"
Trang Hạo cau mày: "Trước khi hắn đi sao không nói với ta một tiếng?"
Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Cái này ta cũng không biết."
"Cáo từ." Trang Hạo đứng lên xoay người rời đi.
"Trang đại thiếu đi cẩn thận." Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay.
Sau khi Trang Hạo rời đi, Thẩm Nguyên cũng theo chân cáo từ, chỉ còn lại Kỳ Thiếu Phúc ở lại.
"Tam đệ, Tà Y thật đi rồi?"
"Hắn không đi chẳng lẽ còn chờ người Dịch gia tới tìm hắn phiền toái sao?" Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhạt nói.
Kỳ Thiếu Phúc thở dài: "Dịch gia bây giờ đã loạn thành một nồi cháo, ngươi biết chuyện Dịch Tầm trục xuất Dịch Phàm khỏi gia môn chưa? Còn lau cả tên trên gia phả."
Kỳ Thiếu Vinh có chút tò mò hỏi: "Dịch Phàm bị trục xuất khỏi gia môn? Sao lại như vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!