TSCPTĐK
- Chương 258
"Thiếu Như, sao ngươi lại tới đây!" Kỳ Thiếu Khang đi tới, sắc mặt khó coi túm Kỳ Thiếu Như rời đi.
"Muội muội này của ngươi rất có thể gây chuyện." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, "Ngươi có phải biết cái gì không?"
"Theo ta được biết, ba năm trước, Kỳ gia gả Kỳ Thiếu Như cho một thanh niên cao thủ Chu Lâm, tư chất, thực lực của Chu Lâm đều rất không tồi, phát triển cũng nhanh, nhưng xuất thân chẳng ra gì, Kỳ Thiếu Như ghét bỏ xuất thân của Chu Lâm, không vừa lòng cọc hôn sự này, trước ngày đại hôn bỏ trốn."
"Bởi vì hôn kỳ đã định, Kỳ gia không còn cách nào, đành phải tìm một tiểu thư dòng bên, Kỳ Hinh, gả cho Chu Lâm."
Chu Lâm cùng Kỳ Hinh sau khi thành hôn quan hệ không tồi, còn sinh ra một nữ nhi.
Sau khi Kỳ Thiếu Như đào hôn, một năm không có tin tức, một năm sau, nàng cư nhiên chạy trở về, hơn nữa còn yêu cầu Chu Lâm cưới nàng.
Chu Lâm đương nhiên không muốn, Kỳ Thiếu Như ồn ào huyên náo, làm mất hết mặt mũi Kỳ gia.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái, "Ta nhớ lúc trước nàng còn thích ngươi."
Trang Hạo cười cười, "Ta không thích nàng."
Kỳ Thiếu Khang tiễn đi Kỳ Thiếu Như, áy náy đi tới trước mặt Kỳ Thiếu Vinh: "Xin lỗi, Thiếu Vinh, làm ngươi khó xử."
Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Ta không sao, nên khó xử cũng không phải là ta, nhị ca, Thiếu Như gây chuyện như vậy ngươi sợ là phải tốn nhiều tâm."
Kỳ Thiếu Khang miễn cưỡng cười cười: "Không có biện pháp a!"
Trong lòng Kỳ Thiếu Khang dâng lên một cỗ phiền chán, Kỳ Thiếu Như vẫn luôn mắt cao hơn đỉnh, gia tộc chọn Chu Lâm cho nàng, nàng mặt sưng mày xỉa, Kỳ Thiếu Khang nguyên bản cho rằng Kỳ Thiếu Như chỉ là bắt bẻ một chút, không nghĩ tới Kỳ Thiếu Như lại ở thời điểm cuối cùng đào hôn, cũng không biết Kỳ Thiếu Như ở bên ngoài đã trải qua cái gì, sau khi trở về cư nhiên lại coi trọng Chu Lâm........
Bên trong đại sảnh người tới kẻ đi, vô cùng náo nhiệt.
"Đó là nhi tử ngươi đi, thật đáng yêu." Mộ Tuyết Lam đi tới bên người Dịch Phàm nói.
Dịch Phàm sửng sốt một chút, nhìn người trước mặt, không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn, "Đa tạ, nhiều năm như vậy, ngươi vẫn mỹ mạo như cũ."
Mộ Tuyết Lam cúi đầu, nghe Dịch Phàm khen tặng, trong lòng phiếm chua sót, nàng có mỹ mạo hơn đi nữa cũng không vào được trong mắt Dịch Phàm!
Mấy năm nay Mộ Tuyết Lam sống không tốt không xấu, sau khi dọn ra khỏi phủ đệ của Dịch Phàm, Mộ Tuyết Lam lấy ra tích lũy nhiều năm mở một gian cửa hàng, sinh ý xem như không tệ. Mấy năm qua, Mộ Tuyết Lam từng có không ít người theo đuổi, nhưng luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, cuối cùng chẳng giải quyết được gì.
"Phụ thân!" Dịch Minh nhào tới ôm đùi Dịch Phàm.
"Làm sao vậy?" Dịch Phàm hỏi.
"Trang Vân muốn tới ban chúng ta."
Dịch Phàm cười cười: "Vậy rất tốt, sau này ngươi có bạn."
Dịch Minh bĩu môi: "Mới không tốt, hắn muốn tới đoạt vị trí lão đại của ta!."
Dịch Phàm nhìn Dịch Minh, "Hiện tại ngươi không phải là lão đại sao, ngươi có thể tìm tiểu đệ của ngươi cùng nhau đánh Trang Vân!"
Dịch Minh nghĩ nghĩ, nói: "A! Sao ta lại không nghĩ tới chứ."
Dịch Phàm xoa xoa đầu Dịch Minh, "Bởi vì ngươi còn nhỏ a! Kinh nghiệm không đủ!"
Mộ Đình Hiên đi đến trước mặt Dịch Phàm, bất đắc dĩ nói: "Ngươi đang giáo dục A Minh cái gì đấy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!