Chương 39: (Vô Đề)

Từ ngày thí nghiệm phẫu thuật với trái tim thỏ con thành công, Âu Lăng Dật vẫn cắm đầu tiếp tục không ngừng nghiên cứu, mổ xẻ, khâu vá trên cơ thể của những thỏ con khác, dẫn đến kết quả, cho dù có phải phẫu thuật trong bóng tối, y cũng có thể vô cùng thuần thục không hề mất thời gian mà tách cơ tim hoàn hảo không tì vết khỏi trái tim còn nhịp đập, không để lại dấu vết thương tổ hay bất kỳ dư thừa nào.

Phải biết rằng, tần suất tim đập ở cơ thể loài thỏ cực kỳ nhanh, thỏ con càng nhỏ, tốc độ chu kỳ đập càng tăng lên, thỏ trưởng thành mỗi phút tim đập từ 130 – 250 nhịp, thỏ chưa lớn tần suất hoạt động có đôi khi hơn cả 300 nhịp một phút.

Âu Lăng Dật muốn tại đây thử nghiệm chứng xem trái tim đang đập mãnh liệt kia có bao nhiêu cách thành công, tinh tế phân tích từng xác suất có khả năng xảy ra, ngẫm nghĩ một chút.

Nói cách khác, ở thể tích nhỏ như thế này, thế mà trái tim thỏ con cũng không hề biến dị, hay bị y làm cho thương tổn, từ đầu đến cuối vẫn luôn lành lặn, nếu đổi lại trái tim con người, có thiết diện lớn hơn gấp ba, đối với Âu Lăng Dật mà nói quả thực chính là việc nằm mơ vẫn có thể giải phẫu thực gọn gàng, chỉ đơn giản là một bữa ăn sáng.

Cần mẫn luyện tập không ngơi nghỉ, cứ thế lại qua nửa tháng, bạn nhỏ Âu rốt cuộc chịu xuất quan.

Vừa ra ngoài đã chạm mặt Âu Hình Thiến đứng ngay đại sảnh chờ y từ lâu. Âu Lăng Dật vốn cũng đang định tìm hắn để bàn bạc công việc, nói chi tiết hơn là nhờ hắn tuyển cho mình một đội ngũ chuyên nghiệp tổ chức để phụ y phẫu thuật sau này.

"Nhị thúc, phương án giải phẫu đã thành công ở bước thực nghiệm lâm sàng ban đầu, cháu nghĩ nên đến lúc tìm vài người hỗ trợ, chú dẫn cháu đến sở nghiên cứu để hỏi qua ý của bác sĩ Thạch và tiến sĩ Alberta đi?"

Âu Lăng Dật mắt to chớp chớp, biểu tình cực kỳ nghiêm túc.

"Thí nghiệm lâm sàng đã thông qua?!" Âu Hình Thiến đầu tiên là vẻ mặt kinh hỉ, thanh âm cất cao, rồi sau đó như là nhớ tới cái gì, quay ngoắt thái độ mếu máo nói: "Tiểu Dật, Nhị thúc quên không nói cho cháu, từ lúc thay cháu nói chuyện với Giản Hạo Tường vào lần trước, hắn thấy cháu nửa tháng biệt vô âm tích, không có lấy một cái tin tức, cũng gấp gáp chuẩn bị một đội phẫu thuật chuyên nghiệp, bác sĩ mổ chính là thiên tài nổi danh trong ngành phẫu thuật tim ngoại khoa hiện nay, tiến sĩ Brook.

Hình như cũng vào hôm nay, bọn họ gặp nhau để mở cuộc họp bàn bạc."

Âu Hình Thiến sợ sệt đứng trước cái nhìn sắc bén như đao đang nhìn chằm chằm mình của Âu Lăng Dật, khiến Âu Hình Thiến không khỏi cố gắng thu thân mình nhỏ lại.

"Hội nghị tổ chức tại đâu?

"Không có thời gian so đo với Âu Hình Thiến luôn gây rắc rối cho chính mình, Âu Lăng Dật trực tiếp hỏi vô trọng điểm. Phương án phẫu thuật của y, y tuyệt đối tin tưởng, nếu Giản Hạo Tường kiên trì bài xích với việc lấy tim người khác lắp vào thân mình, như vậy cũng chỉ có duy nhất cách Âu Lăng Dật nghĩ ra mới có thể giúp hắn hoàn toàn thoát khỏi ốm đau bệnh tật."Hội nghị ở lầu một bệnh viện Âu thị.

Hiện tại có lẽ sắp bắt đầu." Bởi vì Âu Hình Thiến là cầu nối trung gian hỗ trợ liên lạc tiến sĩ Brook nên thời gian hội nghĩ diễn ra và địa điểm đương nhiên hắn nắm rõ.

Vốn tưởng rằng cuối cùng đã giúp được cháu nhỏ vứt đi một mối phiền phức to lớn, lại không ngờ kết quả sau đó hoàn toàn lật ngược thế cục, cháu nhỏ thật sự thành công. Giờ ngẫm nghĩ lại, bản thân mới là người mang cho Âu Lăng Dật một mớ phiền toái không đáng có.

Âu Hình Thiên càng nghĩ, trong lòng càng chột dạ.

"Vậy chú thay cháu chuẩn bị đầy đủ tư liệu về phương án thí nghiệm lâm sàng ngay đi, rồi lập tức đưa đến chỗ bác sĩ Thạch và tiến sĩ Alberta, không cần trình bày dài dòng gì đâu, chú cứ trực tiếp đưa cho họ xem là được, nếu bọn họ đồng ý sau khi xem xong. Chú hãy dẫn họ tới phòng họp chờ cháu, cháu trước tiên cần qua hội nghị kia của Giản Hạo Tường xem phương án mà tiến sĩ Brook đưa ra rốt cuộc như thế nào." Suy tư nửa khắc, Âu Lăng Dật rất nhanh trong phút chốc đã chốt hạ quyết định.

Lần phẫu thuật này, y nhất định tuyệt đối không thể từ bỏ, vì phải giải quyết triệt để chấp niệm kiếp trước, cho nên kiếp này đối với y học, Âu Lăng Dật là thành tâm cống hiến.

"Được. Nhị thúc lập tức đi làm!" Trông thấy cháu nhỏ chẳng những không trách cứ chính mình, còn nguyện ý đem nhiệm vụ trọng yếu giao nhờ Âu Hình Thiến hắn, khiến cả người hắn ta như được tiêm thêm máu gà, tràn ngập nhiệt huyết.

Chú cháu hai người vài lời ngắn gọn liền chia thành đôi ngả.

Quản gia nhanh chóng chuẩn bị xe cho Âu Lăng Dật, y vội vàng gấp rút phóng như bay chạy đến bệnh viện Âu thị, khi tới trước cửa phòng họp, hội nghị mới vừa bắt đầu chưa bao lâu, nhưng là, ngay tại cửa lớn có hai tên bảo an khỏe mạnh, to lớn nghiêm ngặt quản chặt, người ngoài không thể tiến vào bên trong.

"Anh bạn nhỏ, nơi này đang diễn ra cuộc họp rất quan trọng, không phải chỗ để chơi đùa." Dùng thân mình ngăn lại động tác mở cửa của Âu tiểu thiếu gia, một gã bảo an Giáp tiến trước khuyên ngăn, lại bắt gặp diện mạo tinh xảo xinh đẹp cùng bộ phục trang cao quý, ngữ khí mềm nhẹ hẳn đi rất nhiều.

"Tránh ra, tôi muốn vào trong tham dự cuộc họp."

Đột nhiên Âu Lăng Dật bị ngăn lại, quá nóng vội dẫn đến ở trong lời nói kéo theo một tia vội vàng, thái độ cũng cường ngạnh cứng đầu.

"Thực xin lỗi, đây là trọng trách của tôi. Tôi không thể để cậu vào được!" Bảo an Giáp thấy thiếu niên thái độ ngạo mạn, không coi ai ra gì, tưởng Âu Lăng Dật là một thiếu gia hư hỏng của gia tộc nhà giàu nào đó, ngữ khí không kiên nhẫn nói.

"Tôi bảo các người mau tránh ra."

Không có thời gian dây dưa giải thích, Âu Lăng Dật cất giọng trầm thấp, gằn từng tiếng nặng nề sử dụng cả tinh thần lực, đột ngột bùng phát ập thẳng tới vị trí hai tên bảo an.

Hai tên bảo an chỉ cảm thấy đầu óc một trận mê muội, trong suy nghĩ ngộ nhận thiếu niên trước mắt không hề có ý định phản kháng, bọn họ ngây ngốc thức thời gật đầu, cúi người tự giác đẩy cửa cho Âu Lăng Dật, né qua bên để y tiến vào.

Đang lúc hội thảo sôi nổi, mọi người sắp sửa bắt tay vào thực hiện phương án phẫu thuật, bọn họ phân công cho nhau từng mục tiêu cần làm, bất thình lình cánh cửa vẫn luôn yên ắng được mở ra, thân ảnh thiếu niên tiêu sái đi đến, khí tức bức người cùng gương mặt lạnh lẽo đẹp như tượng tạc, tất cả cùng lúc dừng lại hành động, đồng loạt nhìn về phía y.

"Tiểu Dật, cháu đã đến rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!