Chương 35: Hình thức khoe chồng của Lâm Dịch

Lâm Dịch dẫn theo Tiêu Đậu Đậu bởi vì được ăn một nồi lẩu nên cả người cảm thấy mỹ mãn trở về khách sạn. Sau khi vào cửa, Tiêu Đậu Đậu liền như thể một con chó nhỏ đi tuần tra, kiểm tra cả căn phòng một lần, thế mà thật sự khiến cậu nhóc tìm ra được đồ. Lâm Dịch nhìn camera lỗ kim trong tay, khóe miệng nhếch lên.

Tiêu Đậu Đậu vỗ bụng nói: "Mấy thứ này đều đóng cả, người lắp đặt thứ này thường dùng để chụp trộm, chắc chắn đợi lúc anh ngủ hoặc là không chú ý sẽ chụp, sau đó coi thử có giá trị hay không. Bởi vì ở mấy khách sạn thế này đều không phải người bình thường, bọn hắn mèo mù vớ phải chuột chết, tóm được tên nào hay tên ấy."

Lâm Dịch cười đến bên bàn máy tính, đặt thứ đồ nhỏ đó lên bàn, sau đó mười ngón tay thon dài "lách cách" gõ chữ: Video kinh dị khủng bố nhất. Enter, tìm kiếm…

Sau khi tải mấy video kinh dị đến cả bản thân cũng không dám xem, Lâm Dịch thiết lập thành phát tuần hoàn, sau đó điều chỉnh đèn thành màu xanh lè, đừng nói xem video, chỉ với màu đèn này thì đã đủ sợ rồi.

Lâm Dịch làm xong thì cười híp mắt chuẩn bị trở về phòng tắm rửa đi ngủ. Bàn tay đang vỗ bụng của Tiêu Đậu Đậu đều không biết đặt đâu nữa, thằng nhóc thầm nuốt ngụm nước bọt, lại nhìn về phía khuôn mặt tuấn tú có vẻ dịu dàng nọ, nhất thời cả người như thể bị đàn kiến bò qua, ngứa ran!

Tiêu Đậu Đậu đồng chí nhanh chóng trốn ra khỏi phòng của Lâm Dịch, vẻ mặt hoảng sợ, mẹ ơi! Đây tuyệt đối là thiên sứ rớt xuống trần gian, mặt thì đẹp nhưng tim lại đen!

Trong đầu viết cho ông chủ Lâm một bức hoành phi: Không thể đắc tội!

Lần này Lâm Dịch đến Thượng Hải có hai mục đích, một là buổi lễ trao giải, Lâm Dịch là khách quý đại biểu cho truyền thông Thiên Ý, phải trao giải cho nghệ sĩ. Chuyện khác là đến công ty con lượn một vòng, xem thử có gì cần phải thay đổi hay không.

Ở buổi lễ trao giải này Lâm Dịch không thể không đối mặt với hai người, một là cha của cậu Lâm Tự Đào, một người khác là Hạ Hướng Càn vừa bị cậu làm mất mặt.

Phương Húc Thần vì buổi lễ này đã kéo hết trợ lý của mình qua, tính trang điểm cho Lâm Dịch, khiến cậu ở trước ống kính nghiền ép vô số minh tinh nam. Để người khác nhìn chị dâu của hắn cao quý tao nhã đẹp trai xuất phàm thế nào, nhìn vào sẽ phun máu mũi. Hơn nữa mạnh mẽ yêu cầu cùng nhau đi thảm đỏ!

Lâm Dịch bị hắn chọc cười, "Cậu không đi cùng đoàn phim của mình à? Sao lại muốn đi cùng với tôi, cậu đừng quên hợp đồng của mình còn chưa chuyển xong đâu, cậu thế này bảo người ta phải làm sao?"

Advertisement / Quảng cáo

Phương Húc Thần giang tay, không cho là đúng nói: "Vậy thì thế nào chứ, em muốn đi đâu thì đi đó, muốn đi thảm đỏ với ai thì đi với người đó, em đây là đang ôm đùi của ông chủ trước, ông chủ là chị dâu của em, em đã lớn thế này, người khác không phục thì tới cắn em đi, dám cắn em sẽ gọi anh em!"

"Anh cậu có phải thường đánh cậu không? Còn muốn gọi anh cậu, không cho phép gọi chị dâu!"

Phương Húc Thần vẻ mặt thâm trầm, "Chị dâu ca, anh không biết rồi, anh em đã ác lên thì giống như không phải cùng một mẹ với em vậy, đại ca em không phải do mẹ em sinh, cũng không đánh em độc ác vậy đâu!"

Lâm Dịch bật cười, "Tôi cũng muốn đánh cậu, anh cậu đánh cậu chẳng oan chút nào!" Hơn nữa chị dâu ca là cái quỷ gì vậy?

"Anh lăn cùng một giường với anh em, tất nhiên sẽ thiên vị anh ấy." Phương Húc Thần nói xong thì bị Lâm Dịch đạp cho một cái. Hắn lập tức gào lên: "Anh đá em? Trời ạ, chị dâu học xấu với anh em rồi, ngay cả tư thế đá em đều giống y hệt nhau!" Lại biến thành chị dâu rồi.

Lâm Dịch thở dài, người Phương gia đều không biết xấu hổ, giám định hoàn tất! Đột nhiên cậu tò mò hỏi: "Cậu nói đại ca cậu không phải ruột thịt?"

"Đúng đó, đại ca em là được mẹ em nhận nuôi, lúc tới nhà của em thì anh em đã 5 tuổi rồi, em vừa được 1 tuổi, đại ca em đã được 7 tuổi."

Lâm Dịch lại không có dục vọng muốn nghe ngóng chuyện riêng tư của người khác. Đã có con lại đi nhận nuôi một đứa con trai đúng là rất kỳ quái. Có điều nghe ý của Phương Húc Thần, vị đại ca này đối xử với cậu ta rất tốt, tính cách của hai anh em nhà cậu ta hình như đều là do đại ca cậu ta nuông chiều ra.

Buổi lễ trao giải 8h bắt đầu đi thảm đỏ. Lâm Dịch vừa ra khỏi khách sạn thì gặp được một người không mấy quen thuộc, cây rụng tiền của truyền thông Thiên Ý, Ngô Lỗi được xưng là lão đại của Thiên Ý, đồng thời trừ Phương Húc Nghiêu ra là cổ đông lớn nhất của Thiên Ý. Gia đình phú thương, làm về bất động sản. Trước khi Lâm Dịch sống lại, Ngô Lỗi đã rút lui khỏi giới giải trí, tiếp nhận công ty trong nhà, cho nên cậu không mấy hiểu biết về người này, cũng không có bình luận gì.

Tướng mạo của Ngô Lỗi tuấn mỹ, diễn xuất tinh xảo, mặc kệ vai người tốt hay người xấu, đều có thể diễn vô cùng nhuần nhuyễn. Bản thân hắn nhìn có vẻ như nửa chính nửa tà, fan khắp thiên hạ. Lúc này hắn đứng nơi cửa chờ Lâm Dịch, khiến Lâm Dịch không biết đối phương đang nghĩ gì. Dù sao việc nghệ sĩ lại chạy tới chặn ông chủ của mình, còn chặn hiên ngang không sợ người khác bàn tán thế kia, đúng thật là hiếm thấy.

Ngô Lỗi thấy Lâm Dịch đi ra, như thể thân lắm vẫy vẫy tay, "Yo! Chào ông chủ!"

Có thể nghe ra trong câu này chẳng có bao nhiêu tôn kính, như một lời trêu chọc thiện ý, Lâm Dịch hứng thú nhướng mày, người này rốt cuộc đang nghĩ gì vậy?

Người đại diện của Ngô Lỗi đen mặt, rõ ràng hết cách với nghệ sĩ của mình rồi. Mã Trí Viễn lại biến thân thành fan não tàn, Ngô Lỗi sống sờ sờ! Sống đó! Thở sâu nào! Ồ ồ ồ ồ Ngô Lỗi Lỗi Lỗi Lỗi Lỗi, bứt một sợi tóc đều có thể bán lấy tiền~~~

Phương Húc Thần ôm tay cũng bắt chước giọng điệu của đối phương chào hỏi, "Yo! Đã lâu không gặp!" Cái tên công tử bột này, hắn phải nhanh chóng gởi tin nhắn cho ông anh. Không tốt rồi anh ơi, em phát hiện là con người đều có hứng thú với chị dâu, anh nhanh biến thân thành rồng phun lửa tiêu diệt bọn họ đi.

Lâm Dịch đi về phía trước mấy bước, cười nhạt nói: "Xin chào, tìm tôi có chuyện?"

"Có thể ngồi cùng một xe với cậu không? Lên xe nói." Ngô Lỗi chỉ chỉ xe Lâm Dịch, vẻ mặt như hồ ly.

Lâm Dịch nhếch khóe miệng gật đầu, "Được."

"Chị… Anh!" Tuy Phương Húc Thần bất mãn, nhưng cũng biết mình không có quyền phản bác, người ta một là ông chủ một là nghệ sĩ, đi cùng nhau rất bình thường. Hợp động của mình còn chưa ký đâu, mình đã chạy tới chen chúc với ông chủ mới là không bình thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!