Lâm Dịch lên xe, vừa thắt dây an toàn vừa nói với Phương Húc Nghiêu: "Tôi về nhà một chuyến trước, bà ngoại tôi bị cảm lạnh, tôi đi nhìn thử mới yên tâm được."
Phương Húc Nghiêu tất nhiên không có ý kiến gì, vì có thể đạt được trái tim của vợ, đặc biệt là sau sự kiện "rớt khăn tắm", từ khi biết đã để lại ấn tượng không tốt cho Lâm Dịch thì bây giờ Phương boss đang phát triển theo hướng thê nô, thế mà bản thân hắn còn làm không biết chán. Có vài đứa bạn cười nhạo hắn, Phương boss còn đặc biệt phản bác rất có lý: Mấy cậu là đang đố kị với tôi, vợ tôi tài giỏi, người lại đẹp, các cậu muốn cưng chiều, các cậu có à?
Câu này đã trực tiếp khiến mấy tên bạn không lời chống đỡ, cảm thấy nhất định phải gặp Lâm Dịch, rốt cuộc là mị lực nhân cách thế nào mới khiến người coi việc cưới vợ như kinh doanh biến thành dáng vẻ này.
Sau khi trở về Dịch gia thì phát hiện Dịch lão cũng có mặt, Lâm Dịch còn rất tò mò, hành động của ông ngoại cậu nhanh thật đó, trước khi ăn cơm còn gặp ông ở công ty mà.
Thấy Dịch lão phu nhân, phát hiện đối phương thật sự không có chuyện gì, chỉ là bị cảm nhẹ, lúc này Lâm Dịch mới yên tâm được. Dịch lão phu nhân vui vẻ kéo tay cháu ngoại, cười đôi mắt cong thành một khe hở nhỏ, "Thằng nhóc ngốc nghếch này, đã bảo với cháu là không có chuyện gì rồi, chẳng phải chốc nữa cháu phải ra sân bay sao, cần gì phải chạy thêm một chuyến nữa chứ."
"Tận mắt nhìn cháu mới yên tâm được." Lâm Dịch nói chuyện với bà ngoại một lúc, Dịch lão bèn gọi cậu ra ngoài.
Lâm Dịch thấy bên cạnh chẳng có ai cả, chỉ có hai ông cháu, còn tưởng rằng Dịch lão muốn nói chuyện công ty với cậu, không ngờ Dịch lão nói một câu khiến Lâm Dịch trầm mặc.
"Cháu có biết trẻ làm vợ chồng già bầu bạn chứ?"
Lâm Dịch rũ mắt, không biết ông ngoại cậu có ý gì.
"Ông biết bởi vì chuyện của mẹ cháu, cháu không thể nào tin tưởng vào tình yêu, nhưng dù sao cháu cũng phải tin tưởng tình thân chứ. Tình yêu, có thể lúc trẻ sẽ có một chút lãng mạn, có một chút xung động, nhưng đến cuối cùng nó vẫn sẽ biến trở thành tình thân, hai người tương cứu trong lúc hoạn nạn, già rồi còn có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Thằng bé A Nghiêu này là ta nhìn nó lớn lên, hai ông bà già bọn ta tuổi tác đã không còn nhỏ rồi, chỉ là hy vọng cháu có thể sống tốt, có một người có thể thật tâm đối tốt với cháu, có thể chăm sóc cháu, như vậy thì bọn ta mới yên tâm được. Ông không biết các cháu âm thầm làm giao dịch gì, đôi mắt này của ông vẫn còn có thể nhìn rõ rất nhiều thứ. Sở dĩ lúc đầu không vạch trần chỉ bởi vì muốn tìm một núi dựa cho cháu.
Nếu A Nghiêu đối tốt với cháu, chắc sẽ không trộn lẫn bất cứ thứ gì khác, bởi vì ngoại trừ cháu, ông không biết nó còn muốn cầu thứ gì nữa. Tiểu Dịch, cháu phải suy nghĩ kỹ, cả đời người, gặp được một người thật tâm đối tốt với mình không dễ dàng, ông ngoại chỉ nói đến đây, lần này đi Thượng Hải cũng tốt, thuận tiện giải sầu, suy nghĩ kỹ càng."
Advertisement / Quảng cáo
Lâm Dịch vẫn luôn trầm mặc, sau khi Dịch lão rời đi thì cậu vẫn đứng bên cửa sổ không nói chuyện, ánh mắt mơ màng, ngay cả bản thân cũng không biết mình đang nghĩ gì.
Qua một lúc Phương Húc Nghiêu không nhìn thấy cậu nên vội chạy đi tìm, ra ngoài thì thấy Lâm Dịch đang đứng ở bên cửa sổ cúi đầu nhìn bệ cửa, Phương Húc Nghiêu đến gần phía sau, tiến lên gãi gãi tóc của Lâm Dịch, "Suy nghĩ gì vậy?"
"Trẻ làm vợ chồng già bầu bạn…" Lâm Dịch lầm bầm nói.
Phương Húc Nghiêu bị dáng vẻ ngốc nghếch này chọc cười, đột nhiên cảm thấy dưới vẻ ngoài khôn khéo tài giỏi của vợ, ngẫu nhiên sẽ có một mặt ngốc manh, vừa nghĩ như vậy thấy vợ thật đáng yêu! Để em ấy đi một mình càng không yên tâm rồi làm sao bây giờ?
Lâm Dịch thấy đối phương cười mình, bất đắc dĩ lắc đầu, cậu sẽ suy nghĩ thật nghiêm túc, chỉ là với trạng thái tâm lý này bây giờ của cậu thật sự không dễ thay đổi. Cùng với làm khó bản thân, không bằng thuận theo tự nhiên.
"Phương Húc Nghiêu, anh tin tưởng tình yêu chứ?"
"Tất nhiên tin tưởng, giống như tôi yêu em, như cá yêu nước, chính là thiên kinh địa nghĩa vậy đó!"
Lâm Dịch hận không thể tát mình một cái, mày có ngu không hả, thế mà lại đi hỏi anh ta thứ này.
"Em yêu à, có phải em nên đi rồi không?" Phương Húc Nghiêu đến gần Lâm Dịch, ở trong mắt người ngoài hai người đang thì thầm, người yêu với nhau cắn cắn tai, người làm tất nhiên đều phải trốn đi. Chỉ có Lâm Dịch rất bất đắc dĩ, đề tài câu chuyện của bọn họ thật sự rất đứng đắn.
Lâm Dịch nhìn đồng hồ, gật đầu, "Tôi chào ông bà ngoại một tiếng, nên đi rồi, lỡ như trên đường kẹt xe nữa."
Phương Húc Nghiêu cười nói: "Yên tâm, tôi sẽ chăm sóc tốt cho bà ngoại, em chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân là được."
Lâm Dịch thở dài, cậu chỉ đi một tuần mà thôi, một tuần!
Đến sân bay, Phương Húc Nghiêu theo sát Lâm Dịch xuống xe, giúp cậu kéo chặt khăn quàng cổ, xít lại gần Lâm Dịch, "Phóng viên đang nhìn em kìa, nếu em tránh khỏi tôi, người khác sẽ thấy thế nào?"
Lâm Dịch chỉ đành phải đứng yên bất động, để mặc Phương Húc Nghiêu xít lại gần mình. Ánh mắt của đối phương mang theo cảm giác áp bách dựa sát vào cậu, Lâm Dịch nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, bất cứ chuyện gì cậu đều có thể cho ra phản ứng nhanh chóng, nghĩ ra cách đối ứng. Cậu có thể dùng thời gian ba tháng, dùng năng lực của mình khiến tất cả mọi người phải câm miệng, ngồi vững trên vị trí tổng giám đốc. Nhưng đối với chuyện tình cảm cậu vẫn luôn nằm ở thế bị động.
Từ thời niên thiếu thì cậu đã không còn tin tưởng tình yêu, bởi vì lúc đó cậu biết đến sự tồn tại của Lâm Thái Chi. Sự ân ái từng có giữa cha mẹ chẳng qua là một câu chuyện cười. Vốn cậu và An Tước nếu cứ tiếp tục như vậy, có thể sẽ phát triển thành loại tình cảm giữa tình nhân và tình bạn, trên tình bạn nhưng chưa tới mức là tình nhân.
Thế nhưng An Tước đã làm một chuyện khiến cậu cũng không còn tin tưởng vào tình bạn nữa, khiến cậu dựng lên gai nhọn với bên ngoài, không để cho bất cứ người nào đến gần. Nhưng mà Phương Húc Nghiêu… sao cứ thấy người này giống như rùa đen, không sợ bị đâm nhỉ?
Phương Húc Nghiêu bưng lấy mặt của Lâm Dịch, vẻ mặt nghiêm túc đó khiến trái tim Lâm Dịch không tự chủ được đập hơi loạn nhịp. Lâm Dịch có thể tự mình lừa mình, nhưng nhịp tim lại không thể lừa người được, cậu biết bản thân thế này nhất định sẽ thua trên tay Phương Húc Nghiêu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!