(Editor: Chương này Dương Dương làm nhân vật chính nên xưng hô là hắn nhé mọi người!)
Thuỷ Hướng Dương kéo hành lý, cả người mệt mỏi mở cửa nhà, từ bên trong nhảy ra một cái bóng đen, quát to một tiếng:
"Surprise! Happy birthday!"
Thuỷ Hướng Dương bị doạ đến giật mình, theo bản năng mạnh lui về phía sau, tránh thoát sự tập kích của đối phương, sau một khắc, đèn trong nhà sáng lên, một cô gái có mái tóc dài xoã xuống, mặc một cái đầm maxi dài rộng thùng thình đang đứng trước cửa, Thuỷ Hướng Dương vỗ ngực một cái, hơi có chút không vui mà nói: "Viên Viên em muốn doạ chết anh hả, bệnh tim của anh đều muốn tái phát!"
Viên Viên thấy Thuỷ Hướng Dương vẻ mặt chưa tỉnh lại, le lưỡi một cái: "Xin lỗi, Dương Dương, em doạ anh rồi, anh không sao chứ? Em chỉ là muốn cho anh một sự bất ngờ.
"Thuỷ Hướng Dương khi còn nhỏ đã làm phẫu thuật tim, năng lực chịu đựng phỏng chừng không như người bình thường. Thuỷ Hướng Dương nói:"Gọi anh. Em sao lại đến đây?
"Hắn đi vào nhà, đem cửa thuận tay đóng lại, đứng trước cửa đổi dép.(Editor: Tại vì Viên Viên gọi thẳng tên của Dương Dương nên Dương Dương mới kêu Viên Viên sửa lại là anh đó.) Viên Viên giúp hắn lấy bản vẻ trên vai xuống:"Em đến chúc mừng sinh nhật với anh."
Thuỷ Hướng Dương nói: "Lại không phải kỳ nghỉ, có phải lại trốn học nữa hay không?"
Viên Viên cười hì hì khoát tay: "Không có, em đã xin nghỉ rồi."
Thuỷ Hướng Dương nhíu chặt mày: "Em ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, như vậy ngày nào mới có thể tốt nghiệp a, em cứ như vậy, mãi mãi cũng không tốt nghiệp được."
Viên Viên gõ gõ quai hàm một cái, tinh thần sa sút: "Dương Dương, người ta đặc biệt đến đây chúc mừng sinh nhật anh, anh đừng hung hăng được không?"
Thuỷ Hướng Dương nửa nằm trên sofa, tay lắc lắc, Viên Viên lập tức chân chó mà chạy đi rót nước, hắn tiếp nhận uống một ngụm: "Sao lại không có đá?"
Viên Viên nói: "Anh Đông đã nói, tim của anh không tốt, không thể ăn những thứ có tính kích thích, bao gồm nước lạnh, các loại kem."
Thuỷ Hướng Dương nghe lời này, vội vàng đứng dậy, mở tủ lạnh ra xem một cái, kem bên trong quả nhiên toàn bộ đều không thấy: "Em ăn hết của anh?"
Viên Viên cười hì hì: "Vì sức khoẻ thân thể của anh, em hy sinh vóc dáng của mình, giúp anh toàn bộ đều tiêu diệt hết."
Thuỷ Hướng Dương không có biện pháp với nàng, vươn tay ra: "Đưa ra đây."
Viên Viên trừng to mắt: "Cái gì?"
"Chìa khoá của anh."
Viên Viên hất càm: "Không đưa, em vất vả từ chỗ anh Đông lấy được, em đã làm thêm một cái rồi."
"Tiểu nha đầu này, đừng tuỳ tiện vào nhà của con trai, em không biết điều này rất nguy hiểm sao?" Thuỷ Hướng Dương đứng ở phòng khách quan sát nhà của chính mình,
"Em lại động đến nhà của anh, bức tranh của anh còn chưa vẽ xong đâu? Em lại dẹp đi nơi nào rồi, đã nói là đừng động vào đồ của anh mà."
Viên Viên vội vàng nhảy dựng lên: "Em không có động vào đồ của anh, tranh em di chuyển đến bên kia cho anh rồi, chỉ giúp anh kéo một chút, dọn dẹp phòng một chút mà thôi.
"Nơi Thuỷ Hướng Dương ở là một căn nhà hai tầng, lầu trên là phòng ngủ của hắn, phòng ở lầu dưới hầu như toàn bộ đều làm thông với nhau, thành một căn phòng làm việc rộng lớn, hắn bình thường đều vẽ tranh ở trong này, trên tường treo đầy tranh sơn dầu đã vẽ xong. Thuỷ Hướng Dương nhìn một chút những bức tranh mà mình chưa vẽ xong, còn tốt không có đụng bậy vào đồ của chính mình. Hắn nhìn một chút, đội nhiên nảy ra linh cảm, liền cầm lấy bảng pha màu, nặn thuốc màu ra, chuẩn bị vẽ tranh. Viên Viên đứng đằng sau hắn nhỏ giọng nói:"Dương Dương, anh ăn cơm chưa?
"Thuỷ Hướng Dương một khi đã chìm đắm vào công việc, liền sẽ bỏ ăn bỏ ngủ, điều này đối với thân thể của hắn vô cùng không tốt. Thuỷ Hướng Dương đầu cũng không quay lại nói:"Ăn rồi, em ăn chưa?"
"Anh một mình trải qua sinh nhật sao?
"Viên Viên hỏi. Thuỷ Hướng Dương nói:"Anh ăn trên máy bay, còn có ai giúp anh trải qua sinh nhật?"
"Em đến cùng anh trải qua sinh nhật, mua bánh kem cho anh, còn chuẩn bị thật nhiều đồ ăn nữa, ăn cơm rồi lại vẽ tiếp đi.
"Thanh âm của nàng có chút nịnh hót. Thuỷ Hướng Dương dừng lại bút trong tay, quay đầu lại nhìn nàng một cái, Viên Viên nở nụ cười, hôm nay vẫn là anh ấy chính thức chú ý tới mình, nàng giơ cao hai tay xoay một vòng:"Dương Dương, váy của em đẹp không?
"Phong cách váy maxi vẫn luôn rất thoải mái, mặc vào sẽ lộ ra khí chất thục nữ, Viên Viên 20 tuổi vẫn luôn tinh quái, trước kia đều là trang điểm không theo trào lưu, hôm nay khó có được đoan trang như vậy. Thuỷ Hướng Dương gật đầu một cái:"Ờ, rất được."
Viên Viên trên mặt vui như nở hoa: "Dương Dương anh cũng rất đẹp trai, chính là vành mắt thâm quầng một chút." Nàng vươn tay chỉ phía dưới mắt của Thuỷ Hướng Dương. Thuỷ Hướng Dương lùi về sau né tránh một chút:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!