Chương 34: Cuộc thi thư pháp

Vào năm thứ ba tiểu học, trong thành phố tổ chức cuộc thi Thư Pháp Thanh Thiếu Niên lần một. Nghê Huy từ chỗ Điền lão sư cầm lấy mẫu đăng ký, Điền lão sư nói: "Đi tham gia thử đi."

Nghê Huy gãi gãi đầu: "Lão sư, người cảm thấy con có thể sao?"

"Được hay không được không cần lo, mấu chốt là phải tham dự." Điền lão sư nói, "Đến đó giao lưu với mọi người một chút cũng tốt, xem năng lực của người khác, cũng có thể khích lệ bản thân mình một chút."

Nghê Huy nộp mẫu đăng ký, thời gian của cuộc thi là vào thứ bảy ngày 8 tháng 10. Hắn luyện chữ đã hơn hai năm, điều này đối với người luyện thư pháp mà nói, thời gian rất ngắn, xem như là nhập môn, một quyển "Ba Đảo Tháp Bi" luyện tập nhiều lần.

Điền lão sư vẫn luôn xem trọng Nghê Huy, đứa nhỏ này so với máy đứa con nít cùng tuổi tính cách an tĩnh, chịu được sự tịch mịch, cẩn thận, biết suy nghĩ, viết thư pháp chính là cần người có tính cách như vậy, từ từ viết, tinh tế phân biệt rõ ràng, luyện tập nhiều lần, như vậy mới có thể chân chính đem chữ viết ra được, về sau mới có thể đem nền tảng của sự giống nhau tiến bộ càng sâu sắc hơn.

"Nghê Huy, viết thư pháp chính là phải kiên trì. Năng lực của con tốt, thời gian học cũng rất sớm, kiên trì hơn nữa, sau này sẽ có thành tích." Điền lão sư nói như vậy.

Nghê Huy không nghĩ đến thành tích cái gì, hai năm nay hắn dần dần từ trong việc viết phỏng theo tìm được hứng thú, mỗi một bức mỗi một chữ hắn điều có thể nhìn ra hàm súc không giống nhau, điều này khiến hắn cảm nhận được niềm vui của sự sáng tạo.

Điền lão sư nhìn thấy trong mắt, biết đứa nhỏ này năng lực rất cao, nhưng mà cũng không quá sớm để niệm hoá hắn, người mới học cần thiết phải thông qua việc luyện chữ phỏng theo, mới có thể học được chuẩn mực của thể chữ, như vậy mới có thể tiến tới việc tự mình sáng tạo, Nghê Huy chỉ mới nhập môn, con đường hắn phải đi còn rất dài.

Thuỷ Hướng Đông biết Nghê Huy muốn tham gia cuộc thi, trong lòng rất vui, y đắc ý chạy đến Hàn Mặc Hiên, chọn một cây bút lông tốt: "Nghê Huy, ngươi phải tham gia cuộc thi, ta mua cho ngươi một cây bút lông kiềm hào*, ngươi thử coi cái này viết tốt hay không."

Nói rồi đem cây bút lông đưa ra.

* : Bút lông kiềm hào (làm bằng lông sói và lông dê)

Nghê Huy nhìn cây bút lông trong tay y, gia hoả này thật là biết mua viết, lúc đầu tặng một cây bút lông sói, đến nay còn để ở trong ống đựng bút, còn chưa mở ra.

Bút lông sói không phải không tốt, chỉ là bút lông sói quá cứng, hắn là người mới học, điều khiển không được độ mạnh yếu, không thích hợp, còn bút lông cừu có thể việc được thể chữ Nhan một cách đầy đặn, nhưng mà bút lông cừu lại quá yếu, không dễ viết được lực bút mạnh mẽ của thể chữ Nhan, cho nên bút lông kiêm hào là tốt nhất, mềm cứng vừa phải.

"Ta có bút rồi, không cần ngươi mua cho ta.

"Nghê Huy nói. Thuỷ Hướng Đông trơ mặt ra nói:"Bút của ngươi đều đã sử dụng lâu rồi, có chút trụi rồi, ta thấy cũng nên đổi thôi."

Nghê Huy nhìn Thuỷ Hướng Đông một cái, đưa tay ra nhận: "Ta xem xem, cái ngươi mua như thế nào."

Thuỷ Hướng Đông nở nụ cười: "Rất tốt a, ông chủ ở hiệu bút đề cử cho ta đó.

"Nghê Huy mở nắp bút ra nhìn một chút, đầu bút lông thì ngắn dài vừa phải, hắn đặt bút vào cái chén lớn bắt đầu ngâm. Thuỷ Hướng Đông nở nụ cười, Nghê Huy cuối cùng cũng tiếp nhận quà của mình. Vào ngày 8 tháng 10, Nghê Huy đã thức dậy từ sáng sớm luyện thái cực, Thuỷ Hướng Đông cũng dẫn em trai đến."Nghê Huy, ta và ngươi cùng nhau đi chơi a.

"(Editor: Vợ anh đi thi thư pháp mà anh cứ làm như đi chơi í) Nghê Huy liếc nghiêng y, nhàn nhạt nói:"Có cái gì chơi, ta ở bên trong viết, ngươi lại không vào được. Ngươi không phải còn muốn đi bán sao?

"Thuỷ Hướng Đông lại mua thêm một số sản phẩm điện tử về bán lại, đồng hồ, các loại đồ tuỳ thân, trái lại đồ bán càng ngày càng cao cấp, tiền vốn cũng càng ngày càng nhiều. Đương nhiên, đồ càng quý, tiền kiếm được tự nhiên cũng càng nhiều, chỉ là mạo hiểm cũng lớn. Thuỷ Hướng Đông hắc hắc cười:"Thỉnh thoảng ta cũng phải nghỉ ngơi một chút.

"Nghê Huy không nói lý với y, cuộc thi diễn ra ở Cung Thiếu Niên, hắn đã đi qua bao nhiêu lần, ông ngoại còn nói không đưa hắn đi, Thuỷ Hướng Đông đi làm gì a. Luyện xong thái cực, Nghê Huy ăn sáng do bà ngoại chuẩn bị rồi ra cửa. Thuỷ Hướng Đông vội vàng đi theo, y đằng sau còn dẫn theo cái đuôi nhỏ Thuỷ Hướng Dương. Lúc xe đi ngang qua nhà Trương Dũng, Trương Dũng cũng leo lên, thấy bọn học sửng sốt một chút:"Các ngươi đi đâu vậy?"

Nghê Huy nói: "Đến Cung Thiếu Niên."

Trương Dũng cao hứng nói: "Đến Cung Thiếu Niên làm gì? Cũng đi đăng ký học Taekwondo sao?"

"Không phải, ta đi tham gia cuộc thi Thư pháp."

"Vậy Hướng Đông thì sao?

"Trương Dũng nhoài người về Thuỷ Hướng Đông ngồi đằng sau hỏi. Thuỷ Hướng Đông nói:"Ta đi chơi, thuận tiện xem có gì có thể đăng ký cho Dương Dương học hay không."

Mặt Thuỷ Hướng Dương lập tức nhăn lại: "Em không muốn học!"

Thuỷ Hướng Đông nghiêm mặt: "Em không muốn học, em đi theo bọn anh làm gì?"

Trương Dũng nắm lỗ tai của Thuỷ Hướng Dương: "Dương Dương, học Taekwondo với anh đi, anh rất lợi hại đó, bây giờ đã là đai vàng rồi, em xem đai lưng của anh nè, đẹp trai không?

"Trương Dũng kéo áo khoác của mình ra, để mọi người thấy được đạo phục và đai lưng ở bên trong. Thuỷ Hướng Dương dường như muốn nói cái gì, Thuỷ Hướng Đông đã nói trước:"Đẹp trai cũng không có tác dụng gì, Dương Dương sức khoẻ không tốt, không thể làm ra vận động mạnh mẽ được, vẫn là tập thái cực với Trần gia gia thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!