Chương 35: (Vô Đề)

Grambli Evans!

Lão cha ngàn năm chuyên hãm hại nhi tử của cậu!

Grambli mặc một bộ trường bào đen, chỉ mỗi phần cổ áo cùng tay áo có hoa văn màu bạc, như hoà vào mái tóc suôn dài như thác nước của hắn. Đôi con ngươi không còn màu bạc nhợt nhạt mà là màu đỏ nồng đậm, đầy lệ khí.

Tác Phi trợn mắt nhìn hắn.

Nếu ánh mắt có thể giết người, Grambli đã sớm vỡ nát.

Cái tên tra phụ thân này, đem nhi tử hãm hại tới chạy trối chết, đem thê tử hãm hại đến sống chết không rõ, vậy mà còn có thể nhàn nhã du đãng khắp nơi.

Phạm tội ác tày trời như thế mà hắn có thể sống nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.

Tinh Linh tộc đều chết sạch rồi sao? Manzi Yagudin, mấy chiến sĩ Tinh Linh cực mạnh bọn ngươi có ích gì!

Tác Phi tức giận muốn điên, chỉ cần nghĩ tới Veeshan, nghĩ tới ánh mắt nàng nhìn cậu vào giây phút cuối cùng, tâm liền ẩn ẩn đau. Gặp được tên đầu sỏ gây tội này, cậu càng hận đến nghiến răng nghiến lợi, lý trí đều không còn, chưa gì đã muốn xông lên hung hăng chém hắn một phát.

Samuel cầm tay cậu, nhiệt độ cơ thể ấm áp từ lòng bàn tay truyền đến khiến Tác Phi chậm rãi tỉnh táo lại.

Grambli cũng nhìn thấy Tác Phi.

Hắn nhìn thoáng qua phía cậu, sau đó nhẹ nhàng câu khoé miệng, con ngươi lạnh băng lộ vẻ trào phúng.

Tác Phi nháy mắt muốn xù lông. Đm, không đi xử cái tên tra phụ thân này, cậu trong lòng khó chịu quá a. Nhưng trước mắt thật sự không thể xúc động.

Grambli không đi một mình.

Hắn ở phía trước, đồng hành đằng sau còn một người khác. Đó là một nam tử tóc đen, gương mặt lạ lẫm, nhưng gã lại gắt gao nhìn Tác Phi chằm chằm, đôi mắt nhỏ dài không hề có hảo ý.

Tác Phi nhìn về phía gã, bỗng nhiên nhận ra đây chính là hắc y nhân ngày đó tập kích Tinh Linh tộc, giúp đỡ Grambli giết hại Tinh Linh, mà còn nói một câu với cậu.* Khi thấy Tác Phi nhìn mình, người nọ cố ý mấp máy miệng, không tiếng động nói một câu.

Loại môi ngữ này Tác Phi xem không hiểu, nhưng Samuel lại nguy hiểm nheo mắt.

*Ma tộc này nói Ngươi nhìn ai vậy? với Tác Phi.

Tác Phi hít một hơi thật sâu, rốt cuộc đem lửa giận áp xuống. Sức chiến đấu của Samuel vẫn chưa khôi phục, bọn họ không thể xúc động đến mù quáng. Trước mắt, họ vẫn nên đi tìm máu thú đã.

Cậu bình tĩnh đem tầm mắt dịch đi, giống như là không hề biết những người này, cùng Samuel đồng thời xoay người rời khỏi.

Muốn mua một món hàng nhất định thì ở hạ tầng Bennis sẽ tốn tương đối nhiều thời gian, bởi vì các quầy hàng đều là cá nhân, vật phẩm giống nhau số lượng rất ít. Nếu phải đi từng quầy thu gom từng ít một thì thật sự vô cùng phiền toái.

Bởi vậy, trung tầng Bennis mới là địa phương lý tưởng, nhưng đồng thời giá tiền cũng sẽ cao hơn rất nhiều. Trên tay Tác Phi còn có chút tiền, lại không muốn lãng phí thời gian ở hạ tầng, vì thế liền lên trung tầng.

Jonah và Evelyn vẫn còn tràn ngập hứng thú với hạ tầng, vì vậy Tác Phi bảo bọn họ tiếp tục đi dạo một vòng ở hạ tầng rồi hẹn thời gian hội hợp ở cửa thành.

Cậu cùng Samuel đi thang máy lên trung tầng.

So sánh với hạ tầng ồn ào náo nhiệt thì trung tầng an tĩnh hơn nhiều. Tuy rằng dòng người vẫn đông đúc, nhưng những quầy hàng rải rác lại trở thành những dãy cửa hàng chỉnh tề ngăn nắp, khiến tổng thể nhìn chỉn chu hơn rất nhiều.

Hơn nữa, nơi đây quy hoạch phi thường tốt.

Toàn bộ trung tầng chia làm vài khu lớn, ví dụ khu nguyên liệu, khu phụ liệu, khu trang bị, vân vân.

Mà trong mỗi khu lớn lại càng được phân loại tỉ mỉ, hết sức toàn diện, giúp khách hàng có thể nhanh chóng chuẩn xác tìm được thứ mình muốn mua. Nhờ tiết kiệm được thời gian mà việc mua sắm càng trở nên tiện lợi.

Tuy rằng giá cả so với hạ tầng đắt hơn rất nhiều, nhưng bù lại phần tiện lợi này cũng đáng.

Tác Phi bởi vì nhìn thấy Grambli mà tâm tình không tốt, nhưng sau khi nhìn thấy quang cảnh trung tầng liền nhẹ nhàng thở ra, thoải mái hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!