Thiếu niên à, ngươi không đi giành giải Oscar quả thật là quá uổng phí nhân tài đó!
Samuel diễn xuất còn xuất sắc hơn cả ảnh đế, vẻ mặt tràn ngập sự ôn nhu, sủng nịch cùng tình yêu, dắt Tác Phi đi vào sâu trong hang động.
Tác Phi ngẩng đầu nhìn nhìn, lại cúi đầu nghĩ nghĩ. Nếu cậu không biết trước kịch tình, nhất định sẽ nghĩ rằng thiếu niên Ma tộc này đối với mình nhất kiến chung tình.
Nhưng ái tình lãng mạn chỉ phát sinh trong tiểu thuyết ngôn tình, còn ở chỗ cậu chính là game boylove cao H mà thôi!
Nhất kiến chung tình?
Đó là gì?
Ái tình? Có thể ăn sao?
Tác Phi: QAQ.
Cứ như vậy, một thiếu niên Ma tộc cùng một thiếu niên Tinh Linh tộc, tay trong tay đầy ấm áp đi đến sào huyệt của mãnh thú cấp chín – Thập Sắc Cự Văn Thú.
Thập Sắc Cự Văn Thú, vẻ ngoài như tên gọi.
Da lông của nó mang mười loại màu sắc khác nhau không ngừng luân phiên lưu chuyển, giống như đèn neon lóng lánh loá mắt.
Thập Sắc Thú nếu không bị quấy nhiễu sẽ dị thường đáng yêu, chỉ lớn bằng bàn tay người trưởng thành, lông xù sáng rọi hoa lệ, dễ thương đến mức khiến các thiếu nữ tâm can loạn thành đàn.
Tác Phi không phải là thiếu nữ, nhưng cậu là một bạn da lông khống!
Da lông rực rỡ lưu chuyển thế này đả động cậu thật sâu. Đẹp quá nha! Cho dù biết con thú này sau khi biến thân sẽ trở nên phi thường hung tàn, nhưng, đẹp quá nhaa!
Sự yêu thích này rơi vào mắt Samuel.
Hắn bất động thanh sắc rời tầm mắt, nhẹ nhàng nói:
"Thích thì liền thu dưỡng đi."
Tác Phi ngẩng đầu nhìn hắn. Nghe ngữ khí này, nhìn vẻ mặt này, nếu cậu là một thiếu nữ ngu ngơ, tám phần sẽ thần tình đỏ bừng, xấu hổ chạy tới đòi thu dưỡng.
Chính là, cậu không phải là thiếu nữ, cậu nội tâm là một đại thúc hai mươi bảy tuổi!
Tác Phi nghiêm mặt, gian nan mở miệng:
"Ta không thích lông xù."
A? Samuel hé mắt nhìn Tác Phi, như ám chỉ gì nhìn vào túi không gian hồng nhạt trước ngược cậu.
Tác Phi nhảy dựng.
"Da lông Hàn Băng Viêm Thú chỉ có hai màu sắc biến hoá, còn con này chính là mười loại đấy, thật sự không thích?"
ĐM ĐM ĐM, hắn biết, hắn biết, hắn biết mình độc chiếm nuốt hết thi thể Hàn Băng Viêm Thú.
Tác Phi cắn răng kiên trì nói:
"Nhiều màu sắc quá, không thích." Không thích cái muội ngươi, chính là cậu thích muốn chết luôn đó!
"Thật sự không thích?"
Samuel nhìn về phía Tác Phi, cặp mắt tím âm u, ôn nhu sủng nịch nãy giờ đều đi gặp quỷ mất rồi! Sát khí rõ rành rành đến không thể ẩn giấu kia kìa!
Biết hắn nghĩ mềm mỏng dụ dỗ không được liền chuẩn bị ra tay mạnh bạo, Tác Phi thoả hiệp:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!