Chương 46: (Vô Đề)

Đang tuổi tràn trề tinh lực, không có kích thích đã đêm đêm phi ngựa, huống chi còn bị người trong lòng nằm bên cạnh dùng thủ pháp lão luyện mơn trớn cơ bụng. Tuy suy nghĩ của Thạch Nghị vẫn dừng ở cảnh giới chỉ nam nữ mới yêu đương, nhưng bản năng nơi đáy lòng vẫn khó lòng kháng cự. Thân thể anh có cảm giác với An Thừa Trạch, đầu ngón tay thon dài kia như nhành trúc cứng cáp, lúc bàn tay giữa đêm hè mà vẫn hơi lành lạnh ấy chạm vào người, toàn thân Thạch Nghị giật một phát, khắp ngõ ngách trong cơ thể run rẩy đầy vui sướng, mỗi lỗ chân lông đều co lại, cả người sinh ra phản ứng hồi đáp, từng tế bào nhất tề đáp lại những cái vuốt ve nóng bỏng của An Thừa Trạch.

An Thừa Trạch suy nghĩ ổn thỏa rồi thì có chút buồn ngủ, nhưng hắn vẫn chưa muốn ngủ. An Thừa Trạch là kẻ vừa ác liệt vừa mâu thuẫn, hắn luôn miệng bảo muốn Thạch Nghị quay lại con đường đúng đắn, sẽ không trói buộc anh. Nhưng trên thực tế, ham muốn chiếm hữu của hắn quá mạnh, khó lắm mới gặp được một người đáng để yêu suốt hai đời, An Thừa Trạch làm sao nỡ buông tay, tất nhiên phải tìm mọi cách giữ Thạch Nghị bên người mình.

Lý trí và dục vọng xung đột khiến hắn một mặt nỗ lực lảng tránh Thạch Nghị, mặt khác luôn vô thức làm ra vài động tác khiêu khích khi gặp Thạch Nghị, đây là bản năng yêu một người, cũng là ích kỷ của An Thừa Trạch.

Càng quá đáng hơn là, sau khi thành công kích thích Thạch Nghị, thằng nhóc đốt lửa xấu xa nào đó lại quay lưng ngủ mất, bỏ mặc Thạch Nghị lăn lộn trên giường, cuối cùng chịu hết nổi phải vào nhà vệ sinh kết tình hữu nghị với tay phải. Thạch Nghị nhảy xuống giường rồi, An Thừa Trạch bò dậy, nhìn cửa phòng vệ sinh đóng chặt mà bất chợt thở dài.

Thạch Lỗi và Liễu Như kết đôi càng khiến họ khó đến với nhau, nếu song phương chỉ có một người lạc lối thì cùng lắm một phụ huynh thương tâm khổ sở, rồi từ từ cũng chấp nhận được. Song nếu cả hai đều muốn bên nhau, dù là Liễu Như hay Thạch Lỗi đều khó lòng thừa nhận. Mà trong chuyện này, Thạch Nghị làm chim đầu đàn hiển nhiên đứng mũi chịu sào, bị mọi người cho rằng anh làm hư An Thừa Trạch.

Muốn hai vị phụ huynh đồng ý, trước cần phải che giấu, tiếp đó chờ mười mấy năm nữa khi khoa học kỹ thuật phát triển, nhờ người mang thai hộ để có con nối dõi, bấy giờ mới dùng khổ nhục kế lay động hai trưởng bối. Có thân phận đồng lứa làm tấm mộc, cộng thêm khổ nhục kế, Thạch Lỗi với Liễu Như cũng dễ tiếp nhận. Hiện tại khó nhất là giấu giếm, hắn nhìn ra Thạch Lỗi đã nhận thấy tâm tư của Thạch Nghị từ lâu, nếu chọn ngay lúc cục đá nhỏ còn mờ mịt mà vươn tay ngăn trở, khi ấy sẽ biến thành thế nào đây.

Thôi, có bày tính nhiều hơn nữa mà Thạch Nghị chưa tỉnh ngộ thì cũng uổng công. An Thừa Trạch có thể giúp Lâm Đức Tuệ, đồng thời lợi dụng cô kích thích Thạch Nghị, cũng có thể giở đủ loại cách thức dẫn đường cho Thạch Nghị trong những lần gặp mặt, nhưng không được làm quá thẳng thừng.

Bởi bản tính hắn vốn giảo hoạt, bất cứ lúc nào cũng đặt mình ở vị trí an toàn mà tách biệt, sống lại hay không cũng đều như thế.

An Thừa Trạch dần thiếp đi giữa luồng nghĩ suy, khi Thạch Nghị mang một thân hơi lạnh về giường, An Thừa Trạch mơ màng tỉnh một chút, hình như thời gian rất dài, mới chỉ là trai tơ cái gì cũng không hiểu thôi mà.

Vừa nghĩ thế thì ngủ mất, bệnh mất ngủ kiếp trước của An Thừa Trạch được Thạch Nghị chữa khỏi sau bảy năm chung giường. Hiện tại đừng nói khó ngủ, dù Thạch Nghị có một đêm đạp hắn tám lần, hắn vẫn có thể vừa đạp lại vừa ngủ tiếp, hết thảy tuân theo bản năng chứ hoàn toàn không tỉnh giấc. Về phần cần thuốc ngủ mới chợp mắt nổi, thực sự đã là chuyện của đời trước rồi.

Giấc ngủ tốt đến mức An Thừa Trạch cũng chả hiểu, Thạch Nghị leo lên giường mãi vẫn chưa ngủ được, vẫn chăm chú ngắm gương mặt say giấc của An Thừa Trạch. Nhóc đen nhẻm nhịn không được vươn tay sờ mặt hắn, thấy An Thừa Trạch khó chịu nhíu nhíu mi, ngón tay liền bị dọa rụt về. Anh ngắm An Thừa Trạch hồi lâu, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng cúi đầu hôn khẽ lên vành tai đầy đặn mượt mà kia.

Rõ ràng là cậu nhóc lỗ mãng không biết khống chế sức lực, nụ hôn này lại dịu dàng như cánh bướm.

…..

Thạch Lỗi vốn định nhân kỳ nghỉ một tháng năm mang bà xã tương lai về gặp người nhà, An Thừa Trạch cũng xoa tay chờ đại triển quyền cước. Ai dè Liễu nữ vương đột nhiên cho một câu "Anh chưa hết thời gian thử việc", khiến hai kẻ đang tích góp sức mạnh trực tiếp bổ nhào, hết sức bò lên. Thử việc khoảng một năm, phải chờ tới Tết sang năm mới có thể chân chính xác định quan hệ, chẳng lẽ trước giờ toàn làm tình nhân bí mật sao? Quá ưu thương rồi!

An Thừa Trạch sao cũng được, dù sang năm kết hôn cũng đủ thời gian chơi chết An Mục Dương, nhưng Thạch Lỗi không nhịn được nữa! Tán bảy năm, mắt thấy sắp tới tay, thậm chí đã tiến tới bước kia, sao lại không gặp người nhà, lỡ…… lỡ có thì làm sao? Ngộ nhỡ là con gái xinh đẹp khả ái giống Liễu Như, lẽ nào bắt con gái hắn phải làm con riêng, tuyệt đối không được!

Lão lưu manh lúc này đã quên mình với Liễu Như đều có con trai, chỉ nghĩ nếu sinh thêm đứa nữa thì tiền đồ phấp phới rồi, sung sướng nghĩ tới chuyện mình và Liễu Như có con gái, cuối cùng còn ảo tưởng đến cảnh con rể tới cầu hôn mà đánh thua hắn với Thạch Nghị thì không cho gặp con gái hắn nữa. Ôi chao, nghĩ thế lại thấy "cưới chạy bụng" cũng chẳng sao đâu, cần cố gắng hơn nữa.

Sự thật chứng minh, chỉ cần là đàn ông, dù tính tình có thẳng thắn thì đối mặt với phụ nữ vẫn biết tính toán thiệt hơn.

Bấy giờ, Thạch Lỗi buộc lòng phải trả lời trái lương tâm với Liễu Như, không sao, em cứ tận hưởng cuộc sống độc thân cho thoải mái đi, anh không sốt ruột đâu. Chẳng qua, dầu có độc thân cũng không nên khiến mình chịu thiệt đúng không, năng lực gì gì kia cũng coi như một hạng mục thử việc đi, còn kết hôn á, anh chẳng vội đâu mà.

Thạch Lỗi thẳng tính cũng nói năng luống cuống, biết sao được, phụ nữ muốn học lễ nghi và cách nói năng, đàn ông học cách nói dối; Phụ nữ muốn học tô son điểm phấn, đàn ông học cách nói dối; Phụ nữ muốn học yoga giữ dáng, đàn ông học cách nói dối; Phụ nữ muốn học phối hợp quần áo, đàn ông học cách nói dối. Bởi nếu đàn ông không biết nói dối, phụ nữ bắt buộc phải học hết những thứ trên đây…

Vì lời từ chối của Liễu Như, nên sau kỳ nghỉ Quốc tế Lao động, cuộc sống quay về quỹ đạo vốn có, Liễu Như vẫn xoay quanh nhà và công ty, Thạch Lỗi chạy ba đầu, An Thừa Trạch chỉ có một đường từ nhà đến trường, Thạch Nghị trọ trong trường. Song vào hôm một tháng năm, An Thừa Trạch có đi dạo phố với Liễu Như, mua không ít sách kinh tế, ưu tiên chọn mua những bộ sách nói về các doanh nghiệp nước ngoài thành công đưa công ty lên sàn chứng khoán, lật từng trang cho Liễu Như xem, thiếu điều hóa thân thành thầy giáo dạy thuyết pháp thành công cho Liễu Như.

Xoa xoa mái đầu đã cao hơn mình, Liễu Như cười nói: "Đừng gấp, mẹ hiểu ý con mà."

An Thừa Trạch đẩy sách tới trước mặt Liễu Như, cố ý cười ngại ngùng. Tuy hắn không còn ở cái tuổi thân bốn khúc có thể bán manh, nhưng dáng vẻ vẫn là cậu nhóc mặt mũi non choẹt, đặc biệt là làn da trắng hơi ngượng chút liền đỏ lên, rất dễ khiến người ta thả lỏng cảnh giác. Qua hai kiếp luyện tập, An Thừa Trạch đã có thể thuần thục khống chế biểu tình của mình.

Đáng tiếc, không gạt được Liễu Như.

"Tiểu Trạch, có lúc mẹ rất muốn giúp con trắc nghiệm chỉ số thông minh." Liễu Như vuốt sách mà thở dài, "Nếu không phải dạo trước mẹ muốn niêm yết công ty nên chú ý tới thị trường chứng khoán, có lẽ tới giờ vẫn chưa biết con mình đang đầu cơ cổ phiếu, hơn nữa còn nắm đến mấy trăm vạn."

An Thừa Trạch: "…"

"Rồi lại nghĩ cách điều tra tài khoản của con, hóa ra đã bắt đầu từ lúc học cấp hai, trước đó còn lén lút dùng chứng minh của dì Tiểu Hoa nữa chứ."

An Thừa Trạch: "…"

Liễu Như trái lại không tức giận, cũng chẳng nghi ngờ, mà cười nói đầy tự hào: "Con mẹ thông minh hơn mẹ tưởng nhiều, mẹ còn tra xét lịch sử giao dịch của con, con rất biết dừng đúng lúc, thấy được liền thu tay, thế nên chưa từng lỗ bao giờ. Mẹ có đứa con trai tự lập như vậy, quả thực sống không uổng phí mà. Nhưng có điểm này mẹ vẫn chưa hiểu, hơn một vạn khởi đầu của con lấy từ đâu?

Mẹ biết con chưa bao giờ đụng vào tiền của mẹ, có cho con cũng chẳng cần."

An Thừa Trạch: "…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!