Hai người vừa mới bước xuống trực thăng đã nhìn thấy Emily bị người áp giải lên một chiếc trực thăng khác.
Thời gian cũng thật khéo.
Emily nhìn thấy Hạ Nhiên bình yên vô sự dưới sự che chở của người đàn ông cô ta vẫn luôn muốn sở hữu bước xuống trực thăng, bao nhiêu cảm xúc tiêu cực trong lòng cô ta lập tức bùng nổ.
"Hạ Nhiên!!!"
"Là mày!!!"
"Nhất định là chuyện tốt do mày gây ra!!"
"Hạ Nhiên!! Mày đừng vội đắc ý!!"
"Khốn kiếp buông tao ra!!"
Emily như phát điên không ngừng chửi rủa cảnh cáo uy hiếp Hạ Nhiên, vừa dùng dằng muốn xông tới chỗ cô.
Tự nhiên Emily bị bắt đi, học viên cả trường đều xôn xao cả lên.
Hiện tại họ còn chưa kịp phản ứng vì sự trở về của hai người Hạ Nhiên, cứ như vậy trợn mắt nhìn cô gái luôn luôn kiêu ngạo như Emily giờ chẳng khác gì con điên đã bị ép đến đường cùng, chỉ còn biết gào thét chứ không làm gì nổi một cô gái nhỏ.
Hạ Nhiên sắc mặt bình tĩnh, rũ mắt không có cảm xúc nhìn cô ta từ đầu tới chân, sau đó mới đến khuôn mặt vặn vẹo xấu xí của cô ta.
"Emily, cô nên may mắn bởi vì cô còn sống."
Cô nhàn nhạt nói, không lại nhìn Emily nữa.
"Tuy tôi vẫn chưa ưng ý với kết quả này...! Thế nhưng tay tôi còn chưa dính máu...! Nếu vì loại người như cô..."
"Tao nên giết mày!! Tao vốn nên giết mày ngay từ đầu!! Aaaa!!!"
Emily điên cuồng hét lên, vậy mà bất ngờ vùng thoát khỏi sự kiềm chế của hai người đang áp giải cô ta.
"Mày chết đi!!"
Cô ta bỗng nhiên vung tay đang bị còng ra, một cây châm nhỏ như sợi tóc bắn về phía Hạ Nhiên, ở dưới ánh nắng chói chang cũng chỉ kịp lóe lên một tia ánh sáng lạnh, khiến người run rẩy.
"Nhiên!
"Ricard trừng lớn mắt hét lên. Nhưng anh còn chưa kịp đứng chắn trước mặt cô gái đã bị cô một phát đẩy ra, đồng thời phất tay lên."A!!"
Cây ngân châm như bị bắn ngược, đồng thời Emily ở dưới sự kinh hoàng của đám người hét thảm một tiếng, cả người bị một đạo gió lớn cuốn lên bầu trời, trói chặt.
Cô ta không ngừng vùng vẫy nhưng làm sao cũng không thoát ra nổi.
Sau đó cô ta nhanh chóng ỉu xìu xuống, ngất đi.
Hạ Nhiên mặt không chút cảm xúc thu hồi gió xung quanh cô ta.
Emily không có sự chống đỡ ngã bịch ra đất, bộ dạng chật vật xấu xí không chịu nổi.
Hai người áp giải cô ta chạy đến, không có trách cứ Hạ Nhiên mà mang cô ta lên trực thăng, không chút chần chừ cất cánh.
Phạch phạch...
Trực thăng dần biến mất trong tầm mắt của đám người, chỉ để lại một cơn gió làm rối tung mái tóc của họ.
Không ai biết kết cục của Emily thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!