Lúc ở bên ngoài Hạ Nhiên đã quan sát kỹ căn phòng này.
Ngoài cái bàn làm việc có chút chiếm chỗ cả căn phòng thì bên trong còn có một bộ bàn ghế sofa thấp.
Một tủ tài liệu sau lưng bàn làm việc.
Mọi thứ đều không có chút giấu giếm mà bày biện ở đó, giống như muốn người ta thấy vậy.
Rất bất thường.
Nếu có cái gì bình thường, thì chính là hai cái camera ở hai góc của căn phòng.
Hạ Nhiên ngồi dưới bàn quan sát lại cẩn thận suy nghĩ một chút, cô quyết định liều một phen.
Hạ Nhiên nhắm mắt, cảm ứng một chút.
Phụt!
Hạ Nhiên mở mắt ra, cả xưởng sản xuất bỗng nhiên tối đen như mực.
Mất điện.
Hạ Nhiên không chút chần chừ đứng lên, bật mở một cái đèn pin nhỏ, bắt đầu kiểm tra tủ tài liệu sau bàn làm việc trước.
Tủ tài liệu này chẳng có bao nhiêu ngăn, tất cả đều là ngăn mở.
Tài liệu từng tập đều là xếp ngăn nắp trong khay nhựa chuyên dụng.
Hạ Nhiên cầm lên cẩn thận xem.
Sau đó cô không chút chần chừ mà mở máy quét trước ngực áo, nhanh chóng soi sạch những gì hiển hiện trên tài liệu.
Thời gian từng chút trôi qua.
Năm phút sau...
Phụt!
Đèn sáng.
Hệ thống điện trong nhà xưởng đã có trở lại.
Hạ Nhiên cũng không làm lỡ thời gian mà né tránh hai cái camera, cẩn thận mở bốn ngăn tủ nhỏ của bàn làm việc.
So với tủ tài liệu, bốn ngăn tủ này chẳng có gì Hạ Nhiên cảm thấy quan trọng, ngoại trừ một thứ.
Đó chính là một cái USB kẹp trong một quyển sổ nhỏ.
Bản thân quyển sổ cũng khiến Hạ Nhiên chú ý.
Cô không chút do dự lấy cái USB đi, đặt quyển sổ lại.
Thời điểm khép quyển sở, Hạ Nhiên kịp nhìn thấy trên quyển sổ có một chữ ký và một cái tên.
Cô cẩn thận nhớ kỹ nó.
Nếu cô đoán không nhằm, nó là sổ viết tay của chủ nhân căn phòng này.
Việc lấy USB đã là quá mức của sự lộ liễu, nếu còn lấy luôn quyển sổ này, chưa đợi họ làm ra cái gì, nhất định sẽ đánh rắn động cỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!