Chương 27: Hiểu Lầm Gì Không

Mỗi nơi trên bản đồ được ký hiệu rất rõ ràng, ngoài tên nước thì còn có tên thủ đô của nước đó, tên tổng thống hiện tại.

Còn có những ký hiệu rất lạ, Hạ Nhiên đọc không hiểu.

"Em ở chỗ đó sao?

"Ricard cách không chỉ vào một chỗ trên bàn đồ, nhỏ giọng hỏi Hạ Nhiên. Hạ Nhiên chẳng rõ hắn chỉ nơi nào, nhưng cô cứ gật đầu thôi. Dù sao cô cũng từng nói cô là người ở đâu, nếu cô có thể nhìn thấy chữ S kia ở đâu thì người này cũng sẽ thấy."Còn anh?"

Cô thuận miệng hỏi.

"Ở đó."

Anh chỉ vào khoảng đất lớn tựa như một tấm da thú nằm ở phía đông bắc của Bắc Đại Tây Dương, giữa Tây Ban Nha và Đức trên cùng một khối lục địa, phía tây bắc ngoài biển là Anh, dưới là Italia.

"Vậy chúng ta đang ở đâu?

"Hạ Nhiên tự nhiên nghĩ đến điều này. Ricard giống như hỏi gì đáp nấy, lại di ngón tay vượt qua Bắc Đại Tây Dương một đường thẳng tắp rồi dừng lại trên một vùng biển."Đâu đó tại nơi này.

"Anh nói không rõ ràng, thế nhưng Hạ Nhiên không có hỏi lại thêm, đại khái gật đầu đã rõ. Cô không hỏi thêm, Ricard cũng không nói thêm. Lúc này Đường Hinh cũng bắt đầu lên tiếng."Hôm nay chúng ta sẽ làm quen với bản đồ thế giới.

Trước là tất cả các nước, sau là tổng thống các nước.

Làm một thành viên của tổ chức, tương lai các anh chị có thể làm ảnh hưởng đến vị trí của một nguyên chủ quốc gia, nếu không nhớ được tên tổng thống của họ, thì sao mà được."

"Mà nếu đã có học thì phải có thi. Đây là môn thi bình thường nhất của anh chị ở nơi này."

Ý chính là họ phải chú tâm vào, không thể bỏ bê hay coi thường.

"Tôi biết ở đây có rất nhiều người có quan hệ mật thiết với chính trị một quốc gia. Tương lai các anh chị có thể thông qua thân phận của mình làm được gì cho quốc gia của các vị tổ chức sẽ không nhúng tay. Thế nhưng nếu một quốc gia làm ảnh hưởng đến nhiều quốc gia, thậm trí là thế giới, tổ chức sẽ không ngần ngại lọc sạch quốc gia đó, đổi mới một vòng lại đưa tất cả về vị trí cũ. Các anh chị đã hiểu chưa?"

Đường Hinh vô tình cố ý đảo qua một vài chỗ trong giảng đường.

Hạ Nhiên nhạy bén thấy bà liếc đến chỗ họ, cô không cần nghĩ quá nhiều cũng hiểu được là nhìn ai.

Nhưng cô cũng không quan tâm nhiều lắm.

Điều cô quan tâm hiện tại là...

"Được rồi, bắt đầu thôi."

...

Hạ Nhiên tay xoay xoay tách trà hoa cúc khiến nó cũng không ngừng chuyển động theo.

Thế nhưng ánh mắt cô không nhìn vào nó mà giống như vô định giữa khoảng không, hồn du thiên ngoại.

Cho dù bên cạnh xuất hiện hai người cô cũng không chú ý.

Lagan không để ý lắm, riêng mình giải quyết bữa ăn của mình.

Hôm nay hắn được Ricard giới thiệu cho một món mới, không cần mãi ăn thịt nướng nữa.

Dù mỗi lần thịt nướng đều khác nhau, nhưng ăn nhiều đồ nóng có vẻ không tốt lắm.

Nên hôm nay hắn đổi qua hải sản.

Mùi hải sản chui vào mũi Hạ Nhiên, thành công đánh thức cô rời khỏi suy tư.

"Hải sản a..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!