Chương 21: Sự Theo Đuổi Của Người Đàn Ông

"Ai thích hợp với tôi còn cần em nói sao?"

Ricard không có buồn bực vì lời chối bỏ của cô.

Ngược lại, cô càng như vậy, càng thúc đẩy ham muốn chinh phục của anh hơn.

Đúng là Hạ Nhiên chẳng có gì bằng những cô gái mà anh từng gặp, thế nhưng anh cứ bị cô thu hút rồi làm sao đây.

Chưa biết tương lai anh sẽ thích cô đến mức nào, ít nhất hiện tại anh sẽ không vì vài ba câu nói cùng một số chuyện không hiểu sao lại dính dáng đến anh mà từ bỏ đến gần cô gái nhỏ này.

Người đàn ông thân cao thước tám thước chín như anh, chưa gì đã chùng bước khi còn chưa có bắt đầu là chuyện gì xảy ra?

Anh cũng tự thấy mất mặt xấu hổ được không?

"Hạ Nhiên."

"Tôi đợi em mở lòng với tôi."

"Tuy mới có quen biết em chẳng đến bao nhiêu thời gian, thế nhưng người Châu Âu chúng tôi một khi đã hứng thú với ai thì sẽ lập tức theo đuổi. Chẳng sợ tương lai nhiều thay đổi, quan trọng vẫn là hiện tại. Em nên chuẩn bị tinh thần đón nhận tôi theo đuổi đi."

Bị người đàn ông như tôi theo đuổi, em sẽ chịu được bao lâu?

Tôi chờ mong lắm đấy.

Hạ Nhiên gục đầu xuống, tay bất giác nắm chặt vạt áo phao chẳng đáng tiền, trái tim thiếu nữ run rẩy...! Nhưng cũng tràn ngập đau xót.

Bà ngoại...! Cha mẹ...! Ít nhất là hiện tại, xin cho phép con được tùy ý một chút.

Đợi con làm rõ chuyện này rồi con nhất định sẽ sống thật hạnh phúc...! Được không...

Còn người đàn ông này...

Tùy duyên đi.......

Tùy duyên, tùy duyên...! Thế nhưng mà cũng không phải là tùy tiện cho anh vượt rào vậy được đúng không!!!

"Không phải em không biết dùng tivi màn hình phẳng kia sao? Tôi giúp em!"

Người đàn ông đuổi theo cô đến tận ban công, mặt dày muốn vào phòng cô, còn dùng cái lý do chính đáng đến vậy, biểu tình cũng làm đến thật tâm như thế...! Hạ Nhiên cạn lời.

"Tôi không..."

Bộp!

Hạ Nhiên nhìn khuôn mặt điển trai như bước ra từ tranh cổ trước mặt, không nhịn được bối rối.

Người này...! Làm gì vậy chứ...

Nói...! Nói chuyện thì nói chuyện đi, chơi cái gì mà ép người lên tường như vậy như vậy...

Hạ Nhiên rối loạn không để ý người đàn ông đang cầm tay mình ấn lên bản điện tử dùng để quét dấu vân tay mở cửa vào nhà.

Đến khi một tiếng tít thật nhỏ mà rõ ràng vang lên, cô lại bị anh ôm trong lòng, tránh xa cánh cửa đang mở sau lưng lại bị anh xoay một vòng cùng anh lọt hẳn vào nhà, cửa ban công đóng lại thì cô có phản ứng cũng xem như muộn rồi.

"Anh!

"Hạ Nhiên tức gần chết đẩy người đang chiếm tiện nghi của mình ra, nói không nên lời. Ricard thuận thế buông cô gái nhỏ ra, ngồi lên cái bàn giữa phòng, nụ cười có chút lưu manh khiến người hận đến ngứa răng. Hạ Nhiên xem như kiến thức được cái gì gọi là sự theo đuổi của người đàn ông điển trai mà không biết nói lý này. Với cả...! Từ bao giờ mà người này thích cười quá vậy..."Mau lại đây đi.

Nếu em còn chần chừ có khi tối nay tôi sẽ ngủ ở đây luôn đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!