Hạ Nhiên nghe mà buồn cười không thôi, tự nhiên muốn trêu ghẹo hắn.
"Vậy anh biết mình đang ăn cái gì không?"
Cô chỉ vào đĩa thịt nướng, cô cũng không nhìn ra nó là thịt gì mà cười hỏi.
"Tôi biết cô đang trêu tôi đấy nhé. Cái này là thịt cừu nướng mọi. Món ăn này ở Châu Âu cũng rất đắt đấy."
Bản thân Lagan thật sự giống như một ngọn lửa, phóng khoáng, thật tình, hảo sảng, không quanh co lòng vòng.
Hạ Nhiên cảm thấy không sai.
Nhưng cô không biết Lagan là đã xem cô là người có thể tri giao nên mới cư xử như vậy thôi.
"Tôi thật sự là nhìn không ra sự khác nhau của các loại thịt sau khi chế biến."
Hạ Nhiên cũng thật tình thừa nhận.
"Có điều tôi có thể nói cho anh biết, thứ màu xanh trong ly nước của anh là chanh. Nó gọi là nước chanh."
Cô chỉ vào cốc nước chanh của hắn, cười nhẹ.
"Chanh?"
Lagan thật sự là không biết.
"Chanh là một loại trái cây nhiệt đới, vỏ dày có màu xanh hoặc vàng. Chúng rất chua."
Hạ Nhiên đơn giản nói cho hắn nghe.
"Đúng là tôi cảm thấy nó chua chua."
Lagan bưng ly nước chanh lên nhấp một ngụm, gật gù.
"Nước chanh có thể điều hòa khẩu vị, khiến cho những món ăn trở nên đỡ ngán hơn. Nếu dùng với thịt nướng, cũng là một sự kết hợp hoàn hảo."
Hạ Nhiên nhún vai.
"Cô nói không sai. Tôi chính vì cảm thấy nó rất phù hợp nên mới không lại đi thử thứ khác."
Đối với hắn, đến căn
-tin này không phải là để ăn no, mà là phải thử những món ăn mình chưa hề nếm qua.
Nếu lỡ nếm thử thứ mình không thích, đó mới thật sự là khổ ải.
Hạ Nhiên bị biểu tình của hắn chọc cười.
Không biết hắn ở cái nơi nào ra mà còn lạc hậu hơn cả cô.
"Vốn tôi còn định hỏi anh ở nơi này có thể mua một ít đồ dùng hằng ngày được không, nhưng chỉ sợ anh cũng không biết rồi.
"Cô thở dài bưng tách trà lên nhấp một ngụm thật nhỏ. Mùi thơm của hoa cúc lan tràn khoang miệng, khiến người thả lỏng."Đồ dùng hằng ngày? Không phải trong phòng đều có chuẩn bị đầy đủ sao?
"Lagan đúng là không biết điều Hạ Nhiên muốn hỏi, nhưng hắn lại biết trong phòng đồ dùng rất đầy đủ. Đầy đủ đến mức khiến người ta cảm thấy dư thừa. Sao cô vẫn còn nghĩ muốn mua gì đó?"Đúng là rất đầy đủ.
Thế nhưng lúc đến đây tôi đi rất vội, không kịp mang theo nhiều quần áo."
Hạ Nhiên bày tỏ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!