Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - )
Nhìn thấy tâm trạng của Hạ Vũ Hân không tốt, Đào di nương mỉm cười nhẹ nhàng:
"Hân Nhi, vội vàng không đạt được kết quả như ý. Lần này, con quá nóng vội rồi."
Nữ nhi của bà là tiểu thư nhỏ nhất của Hạ gia, được sủng ái là điều hiển nhiên, lại còn thông minh.
Chỉ vì vậy, Hân Nhi chưa từng gặp phải thất bại, ngược lại còn tỏ ra nóng nảy. Nhân cơ hội này, để Hân Nhi học được một bài học cũng tốt.
Di nương!
Hạ Vũ Hân dậm chân, Con không cam lòng!
"Không cam lòng thì sao? Trừ khi con có thể khiến tiểu thư mở miệng, cho con ghi tên dưới danh nghĩa phu nhân, nếu không, dù con không cam lòng cũng phải chấp nhận."
Đào di nương không hề giúp đỡ Hạ Vũ Hân, chỉ rõ ràng nói với nàng ta, muốn gì thì tự mình tranh thủ!
Hạ Vũ Hân chu môi, nàng đâu phải không biết, chỉ là Hạ Trí Uyển luôn kiên quyết không chịu nhượng bộ,
"Chắc chắn nàng ta sợ ta trở thành đích nữ sẽ cướp mất sự chú ý của nàng ta!"
Đào di nương lắc đầu,
"Những việc cần làm, ta đã giúp con rồi. Sau này, con là phú quý hay bần hàn, phải xem chính con." Nói xong, Đào di nương để Hạ Vũ Hân tự suy nghĩ.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - )
Đôi mắt vốn trong sáng của Hạ Vũ Hân giờ đầy toan tính, ánh mắt lấp lánh, sau đó nở một nụ cười lạnh lùng không phù hợp với tuổi tác của nàng ta.
Lúc này, trong phòng Hạ Phù Dung liên tục vang lên tiếng đồ sứ bị vỡ, Thu di nương vội vàng đến, sau khi đuổi hết người hầu, bà vào phòng Hạ Phù Dung.
"Nếu con cứ như vậy, nếu cha con nhìn thấy, đừng nói là buổi tiệc lần này, ngay cả lần sau hoàng gia có tiệc gì cũng không có phần của con!"
"Mẫu thân, người phải giúp con."
Hạ Phù Dung khẩn thiết nhìn Thu di nương.
Thu di nương vỗ vỗ tay Hạ Phù Dung,
"Ta tự nhiên sẽ nghĩ cách giúp con, nhưng quan trọng nhất là, con phải tự giúp mình."
Hạ Phù Dung gật đầu, hiểu phải làm thế nào.
"Tiểu thư, Đào di nương đến." Bão Cầm cúi đầu nói.
Để bà ta vào đi. Cuối cùng không nhịn được, đến tìm nàng rồi.
Vâng. Bão Cầm vội vàng ra ngoài đón tiếp.
Rõ ràng, Thu di nương không ngờ mình lại dễ dàng vào được phòng Hạ Trì Uyển, sau đó trên mặt bà lập tức nở một nụ cười,
"Uyển Nhi, ta đến thăm con đây."
Thu di nương.
Hạ Trí Uyển ngẩng đầu lên, nhìn Thu di nương một cái, Mời ngồi.
Thu di nương hiểu biết hơn Hạ Phù Dung nhiều, theo quy củ, không hề vượt quá lễ,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!