Editor: Ngoc Nguyen Ruby (Đá quý đỏ - )
Bản dịch được đăng duy nhất tại Mangatoon và Monkey D, không sao chép dưới mọi hình thức khi chưa được cho phép.
Lời của Vân Triển Bằng chẳng khác nào tát thẳng lên mặt vị Thừa tướng Hạ Bá Nhiên vài cái, vừa đau đớn lại vừa nhục nhã.
Đối mặt với sự cứng rắn của Vân Triển Bằng, Hạ Bá Nhiên căn bản không tìm được lý do chính đáng để đưa Hạ Trì Uyển về phủ.
Hắn hiểu rất rõ, mình không chỉ không thể bảo vệ Hạ Trì Uyển, mà thậm chí còn muốn lợi dụng nàng để bảo toàn phủ Thừa tướng.
Ánh mắt của Vân Triển Bằng nói lên tất cả – nói với hắn rằng đừng tưởng ai ở phủ Đại tướng quân cũng đều là kẻ ngu ngốc, cả thiên hạ chỉ có một mình Hạ Bá Nhiên là thông minh.
Trước kia là phủ Đại tướng quân tự nguyện bao dung, nên mới không vạch trần những trò khôn vặt của Hạ Bá Nhiên.
Ngoc Nguyen Ruby (Đá Quý Đỏ - )
Nhưng hiện tại, họ đã không còn muốn chơi cùng Hạ Bá Nhiên nữa.
Nếu có bản lĩnh, thì tự mình xoay xở đi, đừng đến làm trò cười cho thiên hạ ở trước cửa phủ Đại tướng quân!
"Trước khi tiểu tế rời đi, có thể cho phép tiểu tế gặp Uyển Nhi một lần không? Không thấy mặt Uyển Nhi, lòng tiểu tế thật sự chẳng thể yên được.
"Hạ Bá Nhiên hít một hơi sâu. Dù vừa bị Vân Triển Bằng mắng chửi thậm tệ như thế, hắn vẫn không có khí khái để quay lưng bỏ đi. Trước cường quyền, khi lòng còn muốn trèo cao, thì cái gọi là khí tiết chỉ là một từ ngữ buồn cười mà thôi. Nếu vụ việc liên quan đến"Bách Hoa Hương
"thật sự dính líu đến người trong cung, thì không chỉ Hạ Tử Hiên khó giữ được mạng, e rằng ngay cả chức Thừa tướng của hắn cũng không còn giữ nổi. Trước con đường làm quan, tất cả thể diện và cốt khí đều chỉ là những thứ xa xỉ."Uyển Nhi là nữ nhi của ngươi, bổn tướng quân sao có thể cản không cho ngươi gặp nó?" – Vân Triển Bằng hừ lạnh một tiếng, coi như đồng ý.
Hạ Bá Nhiên điều chỉnh lại hô hấp, đi theo sau Vân Triển Bằng đến chỗ Hạ Trì Uyển.
Dù trước kia hắn từng tỏ thái độ chán ghét Hạ Trì Uyển đến mức nào, thì khi bước vào phủ Đại tướng quân, đối diện với Vân Triển Bằng, Hạ Bá Nhiên cũng không thể không thừa nhận:
Trong số các nhi tử nữ nhi của mình, Hạ Trì Uyển thực ra là đứa con khiến hắn bớt lo nhất.
Chưa từng gây họa, nếu phủ tể tướng gặp chuyện, Hạ Trì Uyển còn tìm đến phủ Đại tướng quân xin giúp đỡ, nhờ ngoại công chống đỡ.
Chính vì Hạ Trì Uyển càng như thế, Hạ Bá Nhiên lại càng cảm thấy nàng coi thường hắn, thân thiết với phủ Đại tướng quân, nịnh nọt phủ Đại tướng quân.
Hắn oán hận phủ Đại tướng quân sâu sắc, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, có họ đứng sau đúng là rất hữu ích.
Suy nghĩ mâu thuẫn đó khiến lòng Hạ Bá Nhiên rối rắm, tình cha của hắn dành cho Hạ Trì Uyển vì vậy cũng phát triển theo chiều hướng xấu.
Giờ đây, Hạ Trì Uyển không chịu giúp nữa, Hạ Bá Nhiên chẳng những không hề tỉnh lại thái độ và hành vi của mình, mà còn cho rằng nữ nhi đã mọc đủ lông đủ cánh, quả nhiên coi thường phụ thân, không thèm giúp phủ Thừa tướng nữa.
Hạ Bá Nhiên theo Vân Triển Bằng đi vào khuê phòng của Hạ Trì Uyển trong phủ Đại tướng quân.
Đúng vậy, vì được nhà họ Vân yêu thương, nên trong phủ Đại tướng quân, Hạ Trì Uyển có một viện cùng phòng riêng cho mình.
"Uyển Nhi, hiện tại con cảm thấy đỡ hơn chút nào chưa?
"Vừa bước vào phòng, Hạ Bá Nhiên liền thấy lão phu nhân mặt lạnh như băng, không thèm liếc hắn lấy một cái, ngồi sát bên mép giường. Rèm giường đã buông xuống, hiển nhiên Hạ Trì Uyển đang nằm nghỉ ở bên trong."Khụ khụ... Tạ ơn phụ thân quan tâm. Uyển Nhi nhiễm phong hàn đã một hai ngày rồi, vẫn chưa thấy thuyên giảm, sợ là còn cần thời gian nghỉ ngơi thêm nữa.
Phụ thân chớ nên đến gần, nhỡ lây bệnh cho người, thì Uyển Nhi thật sự bất hiếu."
"Cái gì? Con đã bệnh được một, hai ngày rồi sao?"
Vừa nghe lời Hạ Trì Uyển nói, Hạ Bá Nhiên lập tức kinh ngạc. Không phải hôm nay nàng mới "ngã bệnh"?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!