Chương 93: thành phố nói dối 15

Tạ Tiểu Chu ngẩn ra một chút.

Này cũng sai rồi sao?

Vậy rốt cuộc câu nào mới là thật?

Mèo con ngốc đầu ngốc não, ghé vào trong lòng ngực Kẻ Lừa Đảo, thịt lót mềm mại dẫm lên người đối phương một chút.

Lại dẫm một chút.

Cậu nỗ lực nghĩ lại mấy lời nói của Kẻ Lừa Đảo nhưng vẫn không thể tìm được câu mấu chốt kia.

Thật vất vả mới đi được đến một bước này, không nên chỉ dừng lại ở đây đi?

Tạ Tiểu Chu có chút bực bội mà lắc lắc cái đuôi.

Chỉ còn có một cơ hội cuối cùng.

Nếu nói sai......

Tạ Tiểu Chu dùng móng vuốt đặt ở trên mặt mình.

Kẻ Lừa Đảo thấy mèo con rối rắm như thế lại không nhịn được mà nở nụ cười. Một bên cười, một bên đem mèo con ôm ở trong lòng ngực.

Chuyển động như vậy vương miện trên đầu liền muốn rớt xuống.

Tạ Tiểu Chu lấy chân đỡ một chút, chờ sau khi ổn định cậu liền trừng mắt nhìn Kẻ Lừa Đảo.

Khóe môi Kẻ Lừa Đảo ngậm ý cười, ngả ngớn mà nói: "Còn không đoán được sao?

"Đã loại bỏ hai lựa chọn sai lầm. Mấy thứ còn sót lại cũng không còn nhiều để Tạ Tiểu Chu chọn lựa. Ngoại trừ lựa chọn sai lầm thì cũng chỉ còn có cái kia, cho dù có thái quá khó tin đến đâu cũng là chính xác. Kẻ Lừa Đảo:"Ừm?"

Tạ Tiểu Chu: "?"

Không biết từ khi nào cậu lại biến trở về bộ dáng thiếu niên.

Nếu là dạng mèo, ghé vào trong lòng ngực tên này cũng không cảm thấy gì, nhưng hiện tại là dạng thiếu niên, cả người đều quỳ gối trên đùi Kẻ Lừa Đảo, tư thế...... Có chút ái muội.

Trên má thiếu niên dần ửng đỏ, vương miện trên đỉnh đầu cũng hơi nghiêng một chút, ánh sáng từ đá quý cùng kim cương phía trên giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, cái bóng rơi trên mặt cậu, càng có vẻ như tranh thủy mặc tinh xảo.

Ngón tay Kẻ Lừa Đảo hơi động đậy, nắm lấy sườn mặt tinh tế của thiếu niên, để lại một vệt đỏ.

Tạ Tiểu Chu liếc nhìn qua, Kẻ Lừa Đảo cười như không cười, cũng không biết đề này mình có đáp đúng không.

Chẳng không phải đau nhờ?

Trong lòng cậu có chút thấp thỏm.

Ngay lúc đang trầm mặc này Kẻ Lừa Đảo thình lình mà cười khẽ một tiếng: "Cậu nói đúng rồi.

"Đôi mắt Tạ Tiểu Chu lại trừng lớn. Thật sự đã đúng rồi à? Phản ứng đầu tiên của cậu là —— sao có thể! [ 《 Thành Phố Nói Dối 》 quay chụp kết thúc ] Màu sắc trước mặt Tạ Tiểu Chu dần nhạt đi, ngay lúc cậu sắp rời đi, Kẻ Lừa Đảo liền thân mật mà tiến đến bên tai cậu, âm thanh nỉ non:"Cậu chắc sẽ không cho rằng...... Ta cái gì cũng không biết đi nhỉ?

"Tạ Tiểu Chu đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với đôi mắt vàng kim kia của Kẻ Lừa Đảo, ẩn giấu trong đấy là vẻ hài hước có thể thấy rõ. Hình ảnh trong phòng phát sóng trực tiếp dừng lại ở một khắc này. Sau đó phía trên xuất hiện vô số bông tuyết, hình ảnh mơ hồ, cuối cùng tuyên bố kết thúc. Leng keng. Sau khi Tạ Tiểu Chu biến mất, vương miện tinh xảo hoa mỹ liền rơi ở trên mặt đất, nảy lên vài cái rồi phát ra tiếng vang thanh thúy. Kẻ Lừa Đảo dựa vào ngai vàng, ngón tay phải vừa nhấc, vương miện liền lơ lửng trên không trung, rơi vào đầu ngón tay hắn, nhẹ nhàng xoay tròn."Không nghĩ tới, ngươi thật sự sẽ buông tay.

"Không biết từ khi nào, ở trong góc có một thân ảnh đen nhánh đã đứng đấy chờ đợi. Toàn thân hắn đều bị hắc ám bao trùm, ngay cả mặt nạ mỏ chim trên mặt cũng vậy. Động tác Kẻ Lừa Đảo dừng lại, đầu ngón tay trên vương miện cũng ngừng lại:"Ai nói ta buông tay?"

Thật ra từ lúc bắt đầu, Bác sĩ đã tiến vào trong thế giới này.

Bởi vì tổ tiết mục âm thầm tăng khó khăn của tiết mục lên, phá vỡ sự cân bằng của thế giới, cũng để cho Bác sĩ có thể vào trước một bước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!