Chương 35: Nghiên Cứu

Nhìn thấy cảnh này, khán giả đều bị sốc.

[Từ Thiên Thu kia đang làm cái mẹ gì vậy? ]

[Bác sĩ đâu có yêu cầu cậu ta đem Chu Chu đến đâu nhỉ? ]

[Cậu ta đang cố giết Chu Chu! Đúng là đáng ghét mà, nhưng sẽ có người cản cậu ta sao?]

[Xin hỏi, Thiên Thu làm trái 《Quy Tắc Khách 》 à? Mấy người sao lại tức giận thế? Chẳng phải mọi thứ đều hợp quy định sao]

[Chính là, chẳng phải xem phim để giải trí sao, sao mấy người lại không thể chung sống hài hòa được vậy]

Bất kể là khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp có nhận xét gì, Từ Thiên Thu vẫn đẩy Tạ Tiểu Chu đang hôn mê lên bàn mổ.

Cậu ta nhẹ giọng nhắc nhở: "Bác sĩ."

Bác sĩ Bird Beak dùng khăn tay màu trắng lau đi vết máu trên găng tay, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó, nghe được thanh âm cung kính của Từ Thiên Thu, thì quay đầu lại nhìn.

Thiếu niên nửa nằm ở trên xe đẩy, cẳng chân không chít thịt thừa đặt ở chân xe, cũng vì lớp da quá mỏng manh, chỉ chốc lát đã xuất hiện vết hằn.

Tấm khăn trải giường trắng như tuyết phủ kín khuôn mặt cậu, chỉ để lộ một vùng da lớn trên ngực.

Lẽ ra nó phải trắng nõn không tì vết, nhưng bây giờ lại chằng chịt những vết sẹo đỏ thẫm, chúng nối tiếp nhau, giống như hoa hồng đang nở rộ thì bỗng chốc héo úa lụi tàn.

Bác sĩ Bird Beak dường như ngửi thấy mùi hương nồng nàn của hoa hồng.

Bác sĩ nhận ra đó là ai.

Là bông hồng của hắn.

Nhưng là, hắn đâu có yêu cầu Từ Thiên Thu kia đem bông hồng của hắn đến đây đâu.

Từ Thiên Thu bắt gặp đôi mắt đen sau chiếc mặt nạ của bác sĩ Bird Beak, cơ hồ giật mình, sợ hãi không tự chủ được mà lấn áp tâm trí, khiến cậu ta như đông cứng tại chỗ, không thể di chuyển.

Chạy.

Nhanh chạy đi.

Trực giác nói với cậu ta như vậy.

Từ Thiên Thu dùng hết sức lực để ngăn chặn mong muốn chạy thoát, cố tỏ vẻ tự nhiên mà mỉm cười thoải mái nói:

"Bác sĩ, đây không phải là vật thử nghiệm mà ngài muốn sao? Hơn nữa...." Cậu ta nhìn bác sĩ, tràn đầy ngưỡng mộ, lời nói lại có đôi phần nũng nịu:

"Tôi ghét cậu ta, ngài chẳng lẽ không thể chỉ nhìn một mình tôi thôi sao? Hơn nữa, ngài đã hứa với tôi sẽ giết cậu ta rồi."

Vừa nói, cậu ta vừa đưa tay kéo góc áo bác sĩ, vẻ mặt vô tội: "Ngài sẽ không nói không giữ lời đúng chứ?"

Đúng vậy.

Bản thân bác sĩ cũng đã nói qua, Tạ Tiểu Chu chỉ là vật thí nghiệm.

Mà bây giờ, cậu đem cậu ta đến đây cũng không có làm trái mệnh lệnh của bác sĩ.

Chưa kể, cậu ta trước giờ vấn luôn bày tỏ sự thành kính của mình đối với bác sĩ, giống như cái kiểu phụng dưỡng Thần Minh.

Bày tỏ một chút ghen ghét, hẳn là không ảnh hưởng đến toàn cục.

Đây chẳng phải là cách mà Tạ Tiểu Chu đem đi công lược các Boss trước đó sao? Cậu ta cũng đã nghiên cứu nó rất cẩn thận, và cậu ta sẽ không bao giờ phạm sai lầm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!