Chương 30: Thiện Và Ác

Các khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng tỏ ra khó hiểu trước tình hình hiện tại.

[Theo lý mà nói, nên coi như câu đố do tổ chương trình đặt ra đã được giải rồi]

[Tại sao, Chu Chu có gặp nguy hiểm không?]

[Quên rồi sao? Ngoài 206 điện thờ trong làng vẫn còn một mảnh vải chưa được gỡ ra.]

Màn ảnh vừa chuyển, chỉ thấy Tà Thần đang đứng trên mặt sông, hơi nước bốc lên bao quanh người hắn, giống như Thần Minh chân chính vậy.

Hắn từ trên cao nhìn xuống Tạ Tiểu Chu trên tế đàn.

Phía sau, mảnh vải đỏ che mắt hắn lay động trong gió.

Lúc này, Vũ Điệu Cầu Nguyện đã gần kết thúc.

Tạ Tiểu Chu ngửa người ra phía sau, để lộ đường vòng cung khó tưởng kia, rồi từ từ đứng thẳng người lên, hai tay chấp vào như hình cánh sen nở rộ.

Trang sức trên người kêu leng keng như một bản nhạc có tiết tấu.

Hắn tiến lên một bước.

Cạc cạc ——

Một con quạ đen như mực lướt trên mặt nước, cất tiếng kêu khàn khàn.

Đây là ước định ám hiệu.

Tiếng kêu báo hiệu rằng kế hoạch không thành công.

Làm sao lại không thành công?

Tạ Tiểu Chu bây giờ không biết nên làm gì, theo manh mối thu được, tất cả những mảnh vải đỏ nên được vén lên, Thần Sông thực sự mới có thể được đánh thức.

Đã xảy ra chuyện gì rồi?

Tạ Tiểu Chu bối rối, nhất thời quên mất động tác tiếp theo của mình, chân vừa giẫm xuống, đột nhiên Lạch cạch một tiếng, tế đàn run lên.

Tế đàn nơi tổ chức lễ tế nằm trên mặt sông, toàn bộ tế bàn được làm bằng gỗ, chỉ dùng mảnh vải đỏ buộc chặt vào nhau, vừa nhìn là biết làm công trình ẩu.

Bây giờ, cậu không biết đã chạm vào đâu, tế đàn rung chuyển, tựa hồ giây tiếp theo liền sẽ gãy sập.

Phía dưới tế đàn là dòng sông chảy xiết, nếu nó gãy tan tành thì những người trên tế đàn cũng chưa chắc có cơ hội thoát thân.

Tạ Tiểu Chu mặc dù rất can đảm, nhưng ai cũng có điểm yếu, mà một trong những điểm yếu của cậu là không biết bơi.

Cậu sinh ra vốn đã mắc chứng sợ nước bẩm sinh, lập tức bị đóng băng tại chỗ, để cho gấu quần áo bị nước dâng lên làm ướt.

Hạ mí mắt nhìn xuống, cậu nhìn thấy qua những khe hở trên tấm gỗ, những khuôn mặt nhợt nhạt nổi lên dưới nước, của Khâu Nguyệt, của chị gái đeo kính...! Lại càng có nhiều khuôn mặt xa lạ khác.

Họ nhìn thẳng vào Tạ Tiểu Chu với đôi mắt cá chết mở to, khuôn mặt đầy tham lam và háo hức, gấp không chờ nổi mà muốn ngay lập tức kéo cậu xuống sông.

Tạ Tiểu Chu vô thức lùi lại một bước, lại vô tình làm cho tế đàn càng rung chuyển kịch liệt.

Ầm ầm hai tiếng nổ, mấy khúc gỗ thoát ly chủ thể rơi xuống rồi ngay lập tức bị nước sông nhấn chìm.

Tạ Tiểu Chu ý thức được, nếu cứ tiếp tục như vậy, cậu nhất định sẽ chết đuối.

Cậu quay đầu lại muốn tìm kiếm đường lui.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!