Những vị khách khác nhìn nhau rồi đi về phòng Khâu Nguyệt ở..
Người đầu tiên nhận thấy bất thường là Chị gái tóc ngắn.
Chị Gái tóc ngắn chỉ về phía cửa sổ: "Nhìn kìa."
Những người khác nhìn sang.
Có một dấu tay trên mép cửa sổ, những ngón tay đó mỏng và dài, còn có một lớp màng mỏng dính giữa chúng.
Vừa nhìn liền biết đó không phải nhân loại, mà giống một sinh vật dưới nước hơn.
Ngoài ra, còn có một vũng nước rỉ ra từ khe cửa, và một ít vảy cá vương vãi trên mặt đất.
Chị gái đeo kính đẩy kính và nói, "Có phải là đã có chuyện gì đó xảy ra với Khâu Nguyệt rồi không?"
Nhưng cô cũng không quan tâm lắm.
Chị gái chân dài nói: "Vào xem thử trước đã."
Nhưng chưa kịp bước vào thì những người khác đã ngửi thấy mùi lạ, giống như mùi cá thối rữa đang lên men, tanh và hôi.
Tóc Đuôi Ngựa che mũi nói: "Tôi không vào đâu.
Ai thích vào thì vào đi."
Chị gái chân dài nín thở, lùi lại một bước rồi chỉ đơn giản đá tung cánh cửa.
Sau cánh cửa, là một mớ hỗn độn.
Không biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì, mặt đất chằng chịt dấu chân, ẩm ướt nhớp nháp.
Một con cá chết nằm ngay đối diện với cửa ra vào, đôi mắt trắng trừng lớn, như đang nhìn chằm chằm vào những người đang đứng ở cửa.
Chị gái tóc ngắn: "Cái này..."
Cô chưa kịp nói xong đã nhìn thấy một người đầu tóc rối bù, nồng nặc mùi hôi xông ra: "Tạ Tiểu Chu, tôi nhất định phải giết cậu—"
Tạ Tiểu Chu: "? " Cậu bị mùi hôi này dọa cho hoảng sợ vô thức lùi lại, sau đó ngập ngừng nói: "Cô chẳng lẽ muốn đem tôi xú chết à?"
Những vị khách khác còn tưởng là đã gặp quái vật, nhưng khi tập trung nhìn lại, mới phát hiện người kia ra là Khâu Nguyệt.
Khâu Nguyệt trước ống kính luôn là người trưởng thành và ổn định, nhưng bây giờ cô lại có mấy sợi rong biển lộn xộn trên tóc, trên mặt và cơ thể đều có vết thương bị trầy xước, có thể là đã bị Âm khí ăn mòn, nên vết sẹo thâm tím và bắt đầu sưng tấy.
Lúc này, Khâu Nguyệt mặt mày bẩn thỉu, trông còn đáng sợ và vặn vẹo hơn cả một bóng ma.
Các vị khách khác đều tránh xa cô, giữ an toàn cho bản thân.
Khâu Nguyệt nhìn chằm chằm Tạ Tiểu Chu một cách hung tợn.
Hẳn là Tạ Tiểu Chu đứng sau màn.
Nếu không, tại sao những hồn ma đã nhận được cống phẩm lại quay lại tấn công cô?
Đêm qua, dưới sự tấn công của đám ma, Khâu Nguyệt đã dùng hết đạo cụ tự vệ, chỉ có như vậy mới tránh được việc bị đám ma xé xác.
Giờ cô trắng tay, không có đạo cụ, nếu gặp ma lần nữa sẽ rất khó sống sót.
Nguồn gốc của tất cả chuyện này là Tạ Tiểu Chu, làm sao cô không muốn giết cậu được?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!