Phòng phát sóng trực tiếp rơi vào trầm mặc hiếm thấy, không chỉ bởi vì hành động của Tạ Tiểu Chu, mà còn bởi vì cậu phụ lòng người khác để giải quyết vấn đề rất hợp tình hợp lý, một chút do dự cũng không có.
Dường như cậu đã quên mất mình vẫn cùng Tần Nguyên liếc mắt đưa tình trong chương trình trước, chương trình này lại trực tiếp muốn gả cho Thần sông.
[Hu hu Chu Chu cậu không có lương tâm, cậu còn nhớ Tần Nguyên tập trước không? ]
[Tần Nguyên: Rõ ràng là tôi tới trước, rõ ràng...]
[Hu hu bột CP lại bật khóc, Chu Chu phụ lòng hắn! ]
[Thần sông tuy chưa lên sàn, nhưng tôi nghĩ Chu Chu là thuyền trên sông, một thuyền một sông chính là một đôi trời sinh! ]
[Nói về điều này, tôi đã từng thấy các vị khách trước ước nguyện với Thần sông trước đây, Thần sông này kỳ thật là một Tà thần, nội dung của điều ước sẽ được hiện thực hóa theo nhiều cách tuyệt vời khác nhau.
Ví dụ như, ai đó đã muốn rời khỏi 《 Tạp Kỹ Kinh Dị 》 và không tham gia vào chương trình nữa, nhưng ngay khi vừa bước ra khỏi Đền Thần Sông, người đó liền chết.
Nó có thể được coi là một loại rời đi khác]
[Không biết ước nguyện của Chu Chu sẽ được thực hiện như thế nào nhỉ? ]
Tạ Tiểu Chu cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Ngay cả bức tượng Thần sông này cũng được che một tấm vải đỏ, vừa thấy liền không thể nhận ra người, vậy điều ước có thực sự trở thành hiện thực không?
Trong lòng cậu có nghi hoặc, nhưng động tác lại rất dứt khoát, lông mi rũ xuống, che đi hai mắt, trên mặt lộ ra vẻ chân thành.
Đền Thần Sông được xây dựng ở đây, đã trải qua hàng trăm năm thờ tự.
Có người đến cầu tài nhanh chóng phất lên, có người cầu đến sống lâu trăm tuổi, còn có phụ nữ cầu sinh con.
Bất kể lời thỉnh cầu là gì, thì nó sẽ đều đạt được "viên mãn" theo nhiều cách khác nhau.
Ví dụ như, có người cầu tài bị vàng từ trên trời đè x uống chết, có người cầu đến sống lâu trăm tuổi nằm liệt trên giường cho đến hết tuổi thọ, phụ nữ cầu sinh con bị quỷ đầu thai hại chết thảm...
Nhưng chưa từng có ai đưa ra yêu cầu như vậy với hắn — muốn gả cho Thần sông.
Điều này nên thực hiện như thế nào?
Thần luôn từ trên cao nhìn xuống bỗng nhiên lâm vào trầm tư.
Hắn cuối cùng cúi đầu, nhìn xuống cậu thiếu niên.
Thiến niên quỳ ở đó chắp tay trước ngực, hạ cằm xuống, mái tóc đen mềm mại xõa giữa hai lông mày, đầy vẻ sùng bái.
Sống mũi cong, môi hồng hào, chiếc cổ dài như thiên nga, làn da trắng như sứ.
Rất sạch sẽ.
Đây là phản ứng đầu tiên của Thần sông.
Có lẽ, hắn nên hoàn thành tâm nguyện của nó.
Cơn gió mang theo mùi tanh của nước thoảng qua.
Thần Sông trong miếu biến mất, mọi thứ trở lại bình thường.
Tạ Tiểu Chu Như ở trong mộng mới tỉnh", mở trừng trừng hai mắt, tự nhủ: "Mình vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy? Mình đã ước với Thần sông rồi?
Cậu như xấu hổ sau khi nói xong câu đó, trên má ửng hồng lên, tựa như quả táo mọng nước trên cành, khiến người ta muốn hái về nếm thử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!