Chương 8: (Vô Đề)

Cửa phòng nhà vệ sinh bị đóng, nếu là người bình thường dùng nhà vệ sinh thì chắc chắn nhà vệ sinh sẽ không đóng cửa như thế này. Đoán chừng bên trong có chuyện bất thường, Hạ Đình không nghi ngại lập tức đẩy cửa mở ra. Tư thế này rõ ràng là muốn bắt gian tại trận.

Hạ Đình: ...

Dạ Quân: ...

Tiểu mỹ nhân đang ở trong lòng Dạ Quân: ...

Bước vào trong căn nhà vệ sinh, động tác của hắn quá lớn, căn phòng vệ sinh thì quá nhỏ. Hắn vừa mở cửa tiến vào đã bị ánh mắt của hai người bên trong nhìn chằm chằm.

Hỏng rồi, bây giờ chạy ra đóng cửa lại còn kịp không?

Trong lòng Hạ Đình loạn cào cào. Cho dù có đang làm nhiệm vụ đi nữa, hắn cũng không muốn phá hỏng chuyện vui của người khác đâu.

Dạ Quân nhìn chằm chằm Hạ Đình, sắc mặt cực kì không tốt: Muốn gì?

Hạ Đình đúng tình hợp lý kéo chiếc xe vệ sinh ở phía sau ra trước làm lá chắn:

"Tôi tới dọn vệ sinh, tôi không có ý phá hỏng chuyện tốt của hai người. Nhưng mà nhà vệ sinh không phải nơi thích hợp để làm mấy chuyện đó đâu... hai người có nên đi thuê khách sạn rồi làm không?"

Mặc dù hắn không hiểu biết về phương diện này lắm nhưng mấy công việc như thế này chắc là không thích hợp làm ở mấy nơi bẩn thỉu, đến chỗ ngồi đàng hoàng cũng không có này đâu ha! Mặc dù nhà vệ sinh này cũng không bẩn cho lắm.

Tiểu mỹ nhân nghe thấy mấy lời này của Hạ Đình không khỏi cảm thấy mình bị xúc phạm. Mấy lời này nói ra không phải chửi cô ta bẩn thỉu, đê tiện ngay cả gái bán hoa cũng không bằng sao? Gái bán hoa còn được thuê nhà nghỉ, cô ta thì ở trong nhà vệ sinh.

Tiểu mỹ nhân tức đến đen mặt, cô ta nép trong lòng Dạ Quân thở dài:

"Dạ tổng, ngài phải làm chủ cho người ta."

Dạ Quân nhìn mỹ nhân trong lòng lại nhìn tên lao công vừa mới đến, lập tức nở nụ cười ý vị: Nói đúng lắm.

Hạ Đình nghe cái danh Dạ tổng của anh thì lập tức muốn chuồn. Chọc phải mấy tên thiếu gia chắc chắn sẽ rất phiền phức, hắn chỉ muốn yên bình làm nhiệm vụ thôi, không muốn phiền phức.

Thấy anh chuẩn bị có ý định xử mình, hắn lập tức xoay người:

"Coi như vừa rồi là tôi ba hoa nói bậy đi, Dạ tổng khoan dung độ lượng, mong ngài đừng chấp nhặt kẻ hèn như tôi. Tôi ra ngoài đây, hai người cứ tiếp tục."

Mập

Hạ Đình quay người bỏ chạy, không quên kéo theo cái xe vệ sinh vừa mới lấy trộm được ở tầng dưới. Dạ Quân nào có chuyện để hắn chạy mất. Ngay khi hắn vừa kịp chạy đến cửa, mỹ nhân trong phòng vệ sinh không hiểu vì sao mà uất ức chạy vượt qua người hắn.

Trước khi rời đi, cô nàng còn không quên dùng ánh mắt khinh bỉ liếc nhìn hắn.

Ánh mắt ấy của nàng, chắc chắn là đang âm thầm cho cái mặt hắn vào sổ đen của riêng nàng ta rồi. Hạ Đình rùng mình một cái.

Hạ Đình chỉ là vô tình đuổi tới thôi, hắn thật sự không có ý phá hỏng chuyện tốt của cô ta đâu mà. Nghe cái chức vị Dạ tổng kia, mỹ nhân này hẳn là phải dùng rất nhiều biện pháp mới có cơ hội được ở trong lòng của người ta trong nhà vệ sinh này.

Tính ra thì, nhà vệ sinh cũng được lao công dọn dẹp sạch sẽ. Việc hành sự trong nhà vệ sinh đó cũng không phải không thể. Nếu không có ghế ngồi thì cái bệ rửa tay kia miễn cưỡng có thể dùng được.

Hạ Đình càng nghĩ, bước chân càng nhanh.

Hắn phải chạy khỏi đây trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn.

Bỗng cái xe vệ sinh phía sau trở nên nặng hơn bao giờ hết, cho dù hắn có dùng hết sức cũng chẳng thể kéo được nó.

Hắn hoài nghi tên Dạ tổng kia đặt một tay lên, khó khăn liếc mắt về phía sau.

A!

Hạ Đình không kịp phản ứng, eo đã bị người khác tóm lấy. Cánh tay cứng rắn vòng ngang eo hắn, kéo hắn ngược về phía sau. Thế giới đảo lộn, ngay khi hắn thích ứng được thì sau lưng hắn đã là bức tường lạnh lẽo trong nhà vệ sinh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!