"Hợp đồng kia…?" Lưu Mỹ Phân hỏi. Trần Ưng nghe ra được ý tứ, tối hôm qua anh lại đắc tội với Vương Binh.
"Hợp đồng đó tôi nhất định phải có được."
Trần Ưng đang điều tra các mối quan hệ của tập đoàn Quan Công trên máy vi tính, liền gõ đoạn chat với Ngô Hạo: "Có rảnh không? Lên đây gặp tôi."
Sau đó quay qua Lưu Mỹ Phân nói: "Chẳng qua Vương Binh là người quyết định, cho dù ký hợp đồng, chỉ sợ sau này trong quá trình thực hiện cũng sẽ gặp rất nhiều rắc rối."
Lưu Mỹ Phân gật đầu, thực ra đây mới là nguyên nhân cô muốn từ chối. Vốn dĩ đã suy nghĩ cho dù hợp đồng này ông chủ có ra mặt ký kết, cô cũng không cách nào tiếp tục hợp tác cùng Vương Binh được.
Trần Ưng vừa muốn tiếp tục nói, điện thoại di động đã vang lên, là Phùng Hân gọi tới, anh liền trực tiếp nghe máy. Đầu bên kia, Phùng Hân liền kể Mễ Hi đã biết được những gì, sau đó hỏi xem có thể cùng Mễ Hi ra ngoài, tới siêu thị đầu phố ngay dưới tiểu khu được không, cho Mễ Hi mua tập viết chữ, còn có bàn tính.
Bàn tính? "Trên bàn trong phòng sách của tôi có máy tính." Trần Ưng nói: "Chị có thể lấy dùng, đừng đụng đến những thứ khác là được."
"Không cần đâu. Tôi cũng luôn mang theo máy tính nhỏ, Mễ Hi không thích dùng, cô ấy nói là muốn bàn tính. Tôi nhớ văn phòng phẩm trong siêu thị tiểu khu có bán, vừa hay phòng bếp cũng thiếu một vài thứ, nên tôi nghĩ có thể dẫn Mễ Hi cùng đi mua hay không."
"Đi đi." Trần Ưng suy nghĩ, để cho Mễ Hi biết nhiều về thế giới này cũng là chuyện tốt. Cô cũng rất nghe lời, ra ngoài sẽ không chạy loạn, có lẽ cũng không có việc gì.
"Chị dẫn cô ấy đi theo, cô ấy muốn mua gì thì mua cho cô ấy. Chị nhìn xem đồ dùng sinh hoạt của cô ấy còn thiếu gì không thì mua luôn một thể. Thuận tiện chỉ cho cô ấy biết đường đi, các loại đồ vật trong siêu thị."
Phùng Hân tuy đã đồng ý nhưng Trần Ưng suy nghĩ lại vẫn thấy lo lắng, sau đó gọi điện thoại cho Mễ Hi dặn dò: cầm theo điện thoại, có việc gì gấp thì phải gọi ngay, đi ra ngoài phải nghe lời chị Phùng, trông thấy cái gì mới lạ cũng cần phải bình tĩnh.
Lưu Mỹ Phân nghe được câu này "Phì" cười một tiếng. Còn cần phải bình tĩnh, từ này dùng để nói sao. Trần Ưng hết dặn trái lại dặn phải, cuối cùng cũng cúp điện thoại. Sau đó tiếp tục nói:
"Cho nên muốn có hợp đồng này thì phải làm cho Vương Binh rút khỏi vụ này. Tôi sẽ tìm ra"tẩy" của hắn, để cho hắn "hưởng thụ" một chút scandal, kế đó ông chủ hắn sẽ đuổi việc hắn, việc này không ảnh hưởng đến cô, nhưng lại liên quan đến việc ký kết, khó tránh khỏi sẽ có người nghi ngờ cô, tôi và cô cứ cùng nói không biết gì là được.
"Lưu Mỹ Phân vừa sững sờ lại ngây người, việc này chuyển hướng tiếp thu cũng quá nhanh rồi. Trần Ưng hỏi:"Có vấn đề gì sao?
"Lưu Mỹ Phân cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, gật đầu nhưng trong lòng vẫn có chút áp lực, ai mà muốn dính đến mấy vụ scandal trong nội bộ chứ, được Trần Ưng giải thích một chút, chứng tỏ anh vẫn tôn trọng mình, chỉ muốn cho cô tránh bị khó xử. Vì vậy cô gật đầu:"Cảm ơn Trần tổng."
"Cám ơn cái gì, tôi cũng không phải vì cô, nếu hôm nay người làm việc này là chị Lỗ thì tôi cũng xử lý như vậy thôi.
"Chị Lỗ là chị đại của một công ty thanh tra, gần 50 tuổi, vừa đen, vừa béo lại to mồm. Lưu Mỹ Phân liền bật cười, chợt phát hiện ông chủ trẻ tuổi này hẳn là còn nhiều điều hay ho lắm. Hơn nữa, anh đang bảo vệ cô. Lưu Mỹ Phân cảm thấy có chút cảm động. Đúng lúc có người gõ cửa phòng làm việc, Trần Ưng lên tiếng:"Vào đi." Sau đó anh nói với Lưu Mỹ Phân: "Cứ như vậy đi, có việc gì nói sau, làm việc cho tốt, đừng để tâm quá."
Ngô Hạo đẩy cửa đi vào đúng lúc nhìn thấy Trân Ưng đang an ủi người đẹp "đừng để tâm quá", anh ta thấy người đẹp đứng lên nói với Trần Ưng: "Trần Tổng, vậy tôi xin phép ra ngoài làm việc trước.
"Ngay khi cô đi ra, anh ta liền đi vào, hai người lướt ngang qua nhau. Ngô Hạo lễ phép cười với Lưu Mỹ Phân, đáng tiếc Lưu Mỹ Phân không để ý đến anh ta, cúi đầu rồi đi ra ngoài. Ngô Hạo đóng cửa, vẻ mặt nhiều chuyện nhào đến trước bàn làm việc của Trần Ưng:"Thằng quỷ, lại có thêm người đẹp nữa hả?"
"Có lâu rồi có được hay không, là cậu đui mù không thấy thôi."
"Ôi, thật là bất công quá đi." Ngô Hạo nhận lấy điếu thuốc hỏi: "Tên gì?"
"Lưu Mỹ Phân."
"Thật là, tên xứng với người mà."
"Tên nhân vật nam chính của cậu?"
"Không được à? So với vai diễn viên quần chúng của cậu cũng như nhau thôi." Ngô Hạo hít một hơi thuốc hỏi:
"Tìm tôi lên đây làm gì? Nhớ tôi rồi à."
"Bây giờ cậu đang bận cái gì?"
"Còn không phải là hai vụ scandal bên khách hàng chính của tôi bị người tiêu dùng khiếu nại về chất lượng sao, bên truyền thông cũng tham gia vào, đang ầm ĩ hết kia kìa."
Trần Ưng hút điều thuốc, anh biết rõ hai case đó.
"Còn có một vụ của Tiểu Nghệ bên cậu, nửa đêm ra vào nơi nữ sắc bị phóng viên chụp được, cũng đang ầm ĩ cả rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!