Chương 45: (Vô Đề)

Nghĩ đến đây, Vương Tư Kỳ liền tiếp thu gợi ý của Trương Tịch Lâm. Buổi sáng ngày hôm sau liền mang theo cherry tươi tới nhà cũ Giang gia. Ông Giang và bà Giang đi ra ngoài câu cá, ba Giang đi xem xe cùng bạn thân, trong nhà chỉ còn lại có mẹ Giang, bà đang chuẩn bị ngủ trưa, nào biết Vương Tư Kỳ lại tới đây.

Mẹ Giang có ấn tượng với Vương Tư Kỳ, dù sao cái giới này cũng lớn như vậy, không thể nói là nhìn Vương Tư Kỳ lớn lên nhưng hai nhà còn xem như có qua lại.

"Hôm nay sao Tư Kỳ lại rảnh rỗi tới đây thế?" mẹ Giang mỉm cười hỏi.

"Bạn của cháu gửi cherry từ đường hàng không tới, hôm nay đúng lúc đi ngang qua bên này nên mang cho dì một ít ạ." Trong lòng Vương Tư Kỳ có hơi thấp thỏm. Từ nhỏ cô ta đã rất được người trong giới hoan nghênh, các chú các dì đều rất thích cô ta. Cô ta cũng biết khoe mẽ, cho dù thích Giang Cảnh Xuyên đến nhường nào, cô ta cũng không dám lôi kéo làm quen mẹ Giang.

Lúc này trong lòng Vương Tư Kỳ rất nhút nhát, nhưng nghĩ đến Giang Cảnh Xuyên lại khẽ cắn môi chống đỡ.

Mẹ Giang cười cười: "Cháu có lòng quá, hôm nay ở lại đây ăn cơm nhé?"

Bà không hỏi mục đích đến đây của Vương Tư Kỳ, thái độ tuy rằng không tính là xa cách, nhưng cũng không dính dáng gì đến hai chữ thân mật.

"Không cần đâu ạ, lát nữa cháu phải đi ngay, buổi chiều công ty còn có việc chờ cháu xử lý." Sau khi Vương Tư Kỳ nói xong liền uống một ngụm trà, cô ta lại cười với mẹ Giang: "Cảnh Xuyên và Tô Yên ra ngoài du lịch đúng không ạ, thật sự hâm mộ quá, cháu cũng muốn đi chơi nhưng công ty còn rất nhiều chuyện cho nên không thể đi được."

Mẹ Giang nâng chén trà lên, cúi đầu ngửi hương trà, khóe miệng hiện lên một nụ cười: "Trước kia công việc của Cảnh Xuyên bận quá, chưa có thời gian đưa Tiểu Yên đi hưởng tuần trăng mật, cũng may Tiểu Yên rất hiểu chuyện, lần này chính là kỳ nghỉ trăng mật đấy." Bà dừng một chút, nói: "Tư Kỳ, cháu là người phải làm việc lớn, về sau công ty nhà cháu sẽ do cháu tiếp quản, người tài giỏi thường nhiều việc mà."

"Hiện tại thấy Cảnh Xuyên và Tô Yên có tình cảm tốt như vậy cháu cũng mừng cho anh ấy. Trước kia Cảnh Xuyên rầu rĩ không vui, cháu liền nói, người mà ông bà nội Giang chọn ra chắc là phải rất tốt, bây giờ thì cháu yên tâm rồi. Dì, dì cứ chờ ôm cháu trai thôi." Vương Tư Kỳ cười tủm tỉm nói, bộ dáng không hề tâm cơ.

Mẹ Giang nghe xong cũng cười, "Rầu rĩ không vui? Nó nên mừng thầm mới đúng, không nói cái khác, Tiểu Yên này nhà chúng ta cho dù là tướng mạo hay phẩm hạnh đều là trong vạn người chọn một người. Đừng nói là ông bà nội, ngay cả dì và ba nó cũng rất thích Tiểu Yên."

Nghe được mẹ Giang đánh giá cao Tô Yên như vậy, trong lòng Vương Tư Kỳ lộp bộp, không biết tiếp theo có nên nói hay không, nhưng nếu không nói cô ta cũng không cam lòng.

"Phải không, hai ngày trước cháu gặp được một người bạn của Tô Yên, không biết dì đã gặp qua chưa, chính là Thẩm gia ở phía bắc thành phố, hình như quan hệ rất tốt với Tô Yên đấy ạ, có lẽ trước kia hai người đã từng là bạn học, thế giới này cũng thật nhỏ quá." Vương Tư Kỳ quyết định dừng ở đây, nói nhiều sẽ sinh ra nghi ngờ không cần thiết.

Mẹ Giang suy nghĩ một chút, bà cũng có chút ấn tượng với Thẩm gia ở bắc thành. Trước kia hoàn cảnh không tồi, chẳng qua sau này không còn được như vậy nữa, hiện tại đều là sống bằng tiền dành dụm. Trước kia mẹ Giang để có thể mau chóng dung nhập hoàn cảnh đã ghi nhớ rất kỹ những người đã gặp qua ở bữa tiệc, chỉ sợ một ngày nào đó gặp lại sẽ làm trò cười. Bà nghĩ nghĩ một chút mới nhớ Thẩm gia hình như có đứa con trai, tuổi cùng lớn xấp xỉ Tô Yên.

Vương Tư Kỳ này có ý gì đây? Cùng phụ nữ, mẹ Giang đương nhiên biết Vương Tư Kỳ có tâm tư với con trai nhà mình, chẳng qua bà không thích người con gái này, tâm tư quá sâu, không thích hợp với Cảnh Xuyên.

Xem ra cô ta là muốn mách lẻo, mẹ Giang nhẹ nhàng nói: "Là như vậy sao? Thế thì thật khéo quá, dì trò chuyện với Tiểu Yên, đứa nhỏ này tính tình rất tốt, không khoa trương. Ban đầu dì cũng rất lo lắng, Tính tình con bé như vậy rất dễ bị tổn thương, nếu đụng phải người có tâm cố ý gây khó dễ, dì nghĩ con bé sẽ phải cam chịu, chỉ là như thế cũng tốt, tính tình này đơn giản chính trực chung quy thì tốt hơn một bụng loanh quanh lòng vòng nhiều, đúng không?

Hiện tại dì cứ thấy Cảnh Xuyên lai dặn dò nó, bảo nó bình thường chăm sóc Tiểu Yên nhiều một chút, bây giờ tình cảm vợ chồng bọn nó rất tốt, dì cũng yên tâm. Tư Kỳ, tuổi cháu cũng không còn nhỏ nữa, cháu đã có đối tượng thích hợp chưa?"

Một hồi nói như vậy làm Vương Tư Kỳ mặt mũi trắng bệch, cô ta không biết là sai từ chỗ nào, chỉ có thể miễn cưỡng ổn định tâm thần, lắc lắc đầu: "Cháu nào có vận khí tốt như vậy ạ, chẳng qua cũng không vội, hiện tại trọng tâm vẫn là công việc."

"Vẫn là nên tốn chút tâm tư vào chuyện tình cảm đi. Cháu xem, sau khi Cảnh Xuyên nhà chúng ta cưới Tiểu Yên cũng không làm chậm trễ công việc, ngược lại xử lý chuyện công ty càng ngày càng tốt. Dì cũng thường nói với lão Giang nhà dì, cứ kết hôn đi, môn đăng hộ đối tuy là có đạo lý, nhưng nếu thiên kim tiểu thư của một gia đình giàu có không có phẩm hạnh tốt bằng con gái cưng của một gia đình nhỏ, vậy không bằng tìm một người tốt tính mà Cảnh Xuyên thích.

Hiện tại dì và lão Giang đều rất thích Tiểu Yên, bà và ông càng không phải nói. Tư Kỳ, có câu cháu nói đúng rồi, hiện tại chờ ôm cháu trai. Cháu cũng phải cố lên, dì muốn uống rượu mừng của cháu sớm một chút đó nha." Trước kia mẹ Giang ở vùng sông nước Giang Nam, sau này một nhà dọn đến thành phố A, khẩu âm nói chuyện vẫn không thay đổi. Vương Tư Kỳ nghe bà một hồi ăn nói nhỏ nhẹ như vậy, hận không thể lập tức đứng dậy chạy lấy người.

Vương Tư Kỳ nghe không nổi nữa, cười khô khốc nói: "Dì, cháu còn có việc, không quấy rầy dì nữa ạ, lần sau có thời gian cháu lại qua thăm dì."

Mẹ Giang đứng dậy, dịu dàng gật đầu với cô ta: "Ừm, hôm nay cảm ơn cháu nhé."

Chờ Vương Tư Kỳ đi rồi, tâm tình mẹ Giang thoải mái vịn cầu thang chậm rãi lên lầu, chuẩn bị ngủ trưa.

Về phần chuyện kia Vương Tư Kỳ nói thì sao? Bà căn bản không để trong lòng.

Bắt đầu từ ngày con trai kết hôn bà đã quyết định, về sau nhất định mặc kệ chuyện con trai con dâu, tay bà tuyệt đối sẽ không duỗi dài như vậy.

Quan trọng nhất chính là bà tin tưởng con trai của mình, tuyệt đối có thể xử lý tốt mọi chuyện, bà cũng tin tưởng ánh mắt của mình.

Không nói cái khác, chỉ riêng vẻ ngoài của Tô Yên đã bỏ xa Vương Tư Kỳ vài con phố, ngay cả nhân phẩm cũng mạnh hơn Vương Tư Kỳ không chỉ một chút.

Rốt cuộc là tin tưởng một người ngoài có bụng dạ xấu xa hay là tin tưởng con dâu mình, bà biết cân nhắc rõ ràng.

Chỉ là đã đến lúc cho con trai một cảnh báo. Vương Tư Kỳ này tâm tư quá lung lay, chỉ sợ về sau còn ầm ĩ ra chuyện xấu, vẫn là nên bảo Cảnh Xuyên phòng bị một chút mới được.

Bên này, Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên đang giằng co trong phòng ngủ. Đúng như Leo nói, thời tiết hôm nay quả thực tốt hơn rất nhiều, hơn nữa phía sau biệt thự của bọn họ có một cái bể bơi lộ thiên. Sau khi ăn cơm trưa xong, Giang Cảnh Xuyên liền đề nghị muốn dạy Tô Yên bơi lội.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!