Chương 34: (Vô Đề)

Tô Yên rất nhanh đã bị mẹ Tần gọi qua một bên. Tuy rằng hai nhà bởi vì cuộc hôn nhân này của Tô Yên mà đạt được rất nhiều lợi ích nhưng dù sao bọn họ cũng nhìn Tô Yên lớn lên, các cô các dì đều vẫn rất quan tâm cô. Vừa đến phòng, mẹ Tô đã gấp không chờ nổi mà kéo qua kéo lại Tô Yên, nhìn con gái một lượt từ trên xuống dưới, lúc này mới niệm câu a di đà phật, bà nghẹn ngào nói: "Ở Giang gia có tốt không?

Không ai bắt nạt con chứ?"

Đứa con gái mình mang thai mười tháng, làm người mẹ sao có thể không đau lòng chứ. Bà cũng hy vọng con gái có thể gả cho người cô muốn gả, nhưng bà sao có thể gay gắt với những người khác trong nhà. Lại nói, ngay từ đầu khi bà Giang và ông Giang nhìn thấy con gái mình, trong lòng người Tô gia và Tần gia đều rõ ràng, về sau hôn nhân của Tô Yên sẽ không tệ. Chỉ cần hai ông bà còn sống thì sẽ nhất định tận lực thu xếp hôn sự cho Tô Yên.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, hai ông bà cụ nhà họ Giang cuối cùng lại để con gái gả tới nhà bọn họ.

Cũng là vì quan hệ với hai vị trưởng lão Giang gia, Tô gia và Tần gia bắt đầu mạnh mẽ bồi dưỡng Tô Yên. Tô Yên gả được tốt thì về sau hai nhà đều sẽ không tồi.

Tô Yên gả cho Giang Cảnh Xuyên, đầu tiên là Tần Trạch Vũ, về sau chỉ cần không gây chuyện hồ đồ thì làm quản lý cấp cao của Giang thị sẽ không thành vấn đề. Về sau Tần Huyên tìm đối tượng, tuy rằng không thể trông cậy gả vào hào môn làm thiếu phu nhân nhưng cũng sẽ không thua thiệt chút nào. Tương lai Tần gia sẽ không thua kém gì.

Mà Tô gia, anh em họ của Tô Yên bởi vì quan hệ với Giang gia mà lúc này đang du học ở nước ngoài. Bọn họ cũng đều là người có tiền đồ, đến nước ngoài chuyên tâm mạ vàng, chờ sau khi trở về, lại thêm quan hệ với Giang gia, tương lai quả thực một mảng trời sáng chói.

Thân thích Tần gia và Tô gia tụ tập bàn bạc qua, họ đều chắc chắn gia phong Giang gia cùng với nhân phẩm Giang Cảnh Xuyên mới yên tâm gả Tô Yên sang.

Tuy rằng một đám bọn họ đều có lòng riêng nhưng yêu thương Tô Yên thì là thật lòng.

Tô Yên nghe xong vấn đề của mẹ Tô, cô nhỏ giọng gật đầu nói: "Rất tốt ạ, bọn họ đều rất tốt với con."

Lời cô nói chính là sự thật. Ông Giang và bà Giang thì không cần phải nói, đối xử với cô còn tốt hơn cả cháu đích tôn là Giang Cảnh Xuyên. Ba Giang mẹ Giang cũng rất yêu thương cô. Quan trọng nhất chính là tuy rằng trước mắt Giang Cảnh Xuyên không thể nói là thiên y bách thuận*  với cô nhưng cũng xem như là khá tốt. Trước mắt cuộc sống hằng ngày của cô khá là dễ chịu .

*Thiên y bách thuận: nói gì nghe nấy.

Mẹ Tô thở dài nhẹ nhõm một hơi. Bà hiểu rõ con gái nhà mình, lúc này đồng ý nói chuyện với bà còn đồng ý tới tham gia tiệc mừng thọ, có nghĩa là cô đã cởi bỏ khúc mắc. Vốn dĩ mẹ Tô còn muốn dặn dò thêm vài câu, kết quả các cô các dì khác cũng không chịu nổi liền nhao nhao hỏi han.

"Nghe anh họ cháu nói cháu đi đưa cơm cho Tiểu Giang phải không? Vậy là được rồi, Tiểu Yên, con đừng trách mợ nói thẳng, Tiểu Giang tuấn tú lịch sự, là đối tượng kết hôn vạn người mới có một người đấy."

"Dì thấy trước kia Tiểu Giang có tai tiếng với nữ minh tinh gì đó có phải là thật không vậy? Tiểu Yên, con đừng có nhịn trong lòng, tủi thân chỗ nào phải nói ra nhớ chưa. Cho dù nhà cậu ta có tiền nhưng chúng ta cũng không thể bị người ta ức hiếp vì không có gì được đúng không?"

"Cũng không phải thế, nếu cậu ta dám lung tung rối loạn ở bên ngoài chúng ta sẽ không tha cho đâu!"

Tô Yên nghe xong vẻ mặt cực kỳ bất đắc dĩ. Thật ra trước khi tới đây cô cảm thấy người hai nhà này thật quá không quan tâm đến ý nguyện của Tô Yên, vì lợi ích mà khăng khăng gả cô ấy đi. Đương nhiên cô cũng không nói bọn họ sai, dù sao hôn nhân của Tô Yên có thể làm nên tiền đồ xán lạn cho người hai nhà, như thế ai mà không động lòng đây? Một bước trở thành thân thích nhà họ Giang ai mà không muốn chứ?

Cô lăn lộn ở hậu cung nhiều năm như vậy, những người này chỉ nói ngoài miệng hay là thật sự chân thành cô đều có thể phân biệt được. Không nghi ngờ gì nữa, những người này đều có lòng riêng nhưng bọn họ cũng thật sự quan tâm tới nguyên thân.

Để cho mấy người này yên tâm, Tô Yên cũng chỉ có thể thành thật trả lời: "Không có ạ, chuyện nữ minh tinh kia anh ấy đã giải thích với con rồi, thật ra chỉ là gặp qua vài lần, căn bản là không thân thiết gì hết."

Các cô các mợ rõ ràng thở ra một hơi nhẹ nhõm, lại nhao nhao nói: "Biết ngay Tiểu Giang không phải người như vậy mà. Lại nói nữ minh tinh kia căn bản không xinh đẹp bằng Tiểu Yên nhà chúng ta, Trừ khi Tiểu Giang mắt mù."

…… Ầy.

Bên kia, Giang Cảnh Xuyên cũng đang chịu đủ các loại ám chỉ của mấy người họ hàng khác, anh thật bất lực quá.

Ba Tô là người tình cảm rất phong phú. Nói đến con gái là nói đến ba ngày ba đêm cũng không xong: "Tiểu Yên mới sinh ra còn nhỏ như vậy mà hiện tại đã trưởng thành kết hôn xong xuôi rồi, trong lòng ba không nỡ. Con bé ở nhà chưa phải làm chuyện gì, lại được người trong nhà nuông chiều đến mức hơi tùy hứng. Tiểu Giang, nếu con bé có làm sai chuyện gì thì con đừng so đo nhé, nó còn nhỏ, còn chưa hiểu chuyện."

Giang Cảnh Xuyên không biết rốt cuộc có phải ba Tô đang nói đến chuyện Thẩm Bồi Nhiên không, nhưng anh cũng không nhịn được cho ba Tô một like. Thật đúng là không phải nói chuyện bình thường, nói một chút không nỡ để Tô Yên kết hôn, lại nói một chút cô được người trong nhà chiều đến mức tùy hứng, cuối cùng mới nói thẳng, cô còn nhỏ, làm chuyện gì sai thì anh đừng so đo, bởi vì cô không hiểu chuyện.

Thôi thì ba vợ nói gì thì cứ để ông nói vậy.

"Sẽ không đâu ạ, Tiểu Yên rất tốt, chúng con ở bên nhau rất hòa hợp." Giang Cảnh Xuyên mỉm cười gật đầu.

Anh họ Tô Yên vì có chút chuyện mà bay từ nước ngoài về lúc này cũng tiếp lời: "Chú à, chú không cần lo lắng đâu. Cảnh Xuyên không phải người như vậy, cậu ấy chắc chắn sẽ đối xử tốt với Tiểu Yên. Không nói cái khác, tính tình Tiểu Yên như thế nào chú còn không rõ sao? Chú mau mua chuộc cháu đi, nếu không cháu sẽ nói cho Tiểu Yên biết đấy nhé."

Bởi vì lời của anh họ Tô mà không khí tức khắc liền thoải mái hơn rất nhiều. Nhưng đề tài mấy người đàn ông này nói chuyện phiếm vẫn là xoay quanh Tô Yên, lôi kéo Giang Cảnh Xuyên ngầm nói tốt cho Tô Yên các kiểu.

Thật vất vả người hai nhà mới chuẩn bị xuất phát đi đến nhà hàng, Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên mới thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vốn dĩ xe của Giang Cảnh Xuyên còn có thể chở thêm ba người nhưng họ hàng đều muốn để lại cho bọn họ chút thời gian riêng tư. Mấy đứa trẻ trong nhà cũng bị người lớn gõ đầu kéo đi, tuy rằng mấy đứa đều muốn ngồi chiếc xe cool ngầu này nhưng cũng chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo người lớn.

Mẹ Tô và anh chị em nhà mình cùng ông ngoại Tần ngồi một chiếc xe. Xe vừa mới chuyển bánh, ông ngoại Tần liền thở dài: "Tiểu Yên lần này có vẻ hiểu chuyện thành thục hơn rất nhiều, cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!