Giang Tinh Tinh đảo đảo tròng mắt, cô ấy nhìn về phía Tô Yên hỏi: "Chẳng lẽ không gọi em yêu, hay là vợ sao?"
Thoáng chốc trên mặt trắng nõn của Tô Yên dần dần trở nên đỏ ửng, cô gật đầu cực nhẹ: "…… Có."
Chẳng qua là vào lúc đó anh mới gọi cô là em yêu.
Chờ sau khi ngủ dậy, anh lại giống như mất trí nhớ, tiếp tục kêu cô là Tiểu Yên.
Tuy Giang Tinh Tinh không phải người từng trải nhưng cô ấy cũng là người hay xem truyện tranh. Vừa thấy vẻ mặt Tô Yên như thế này thì lập tức hiểu được, bắt đầu cười ha ha không ngừng.
Tô Yên ra ngoài cùng Giang Tinh Tinh, một mặt thật sự muốn mua mua mua, mặt khác cũng là muốn thông qua Giang Tinh Tinh tìm hiểu chuyện trước kia của Giang Cảnh Xuyên. Tô Yên làm bộ lơ đãng nói: "Chị cảm thấy tình cảm giữa em và anh em thật sự không tồi đấy, có anh trai thật là tốt."
Giang Tinh Tinh suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn là bất lực lắc đầu: "…… Cũng không phải đâu, khi em học tiểu học anh em đã xuất ngoại rồi, một năm cũng chỉ trở về được một hai lần, khi đó em rất sợ anh ấy, cũng không dám nói với anh mấy câu."
Tình cảm giữa cô ấy và Giang Cảnh Xuyên thật không tính là thân thiết. Dù sao tuổi tác chênh lệch nhiều, chờ cô ấy nhận thức được, Giang Cảnh Xuyên lại xuất ngoại du học, anh lại không có thời gian rảnh rỗi. Vốn dĩ tiếp xúc không nhiều lắm, cô ấy nào dám làm nũng với anh.
Tô Yên nghe xong lời này cũng không cảm thấy kỳ quái. Trước kia lúc mọi người ăn cơm cô đã nhìn ra, Giang Cảnh Xuyên và mọi người trong nhà cũng không phải thân mật như vậy, cũng không nói chuyện được mấy câu với Giang Tinh Tinh.
Giang Tinh Tinh dần dần không hề phòng bị trước mặt Tô Yên nữa. Cô ấy cảm thấy Tô Yên sẽ không đem những lời này nói cho anh hai nghe, chính là sự tin tưởng mà cô ấy không thể giải thích được. Sau một ngày, Tô Yên cũng khai thác được không ít tâm sự của Giang Tinh Tinh.
Chẳng hạn như, Giang Tinh Tinh thích một minh tinh ra mắt đã lâu nhưng chưa hot*, sở dĩ trước kia có tiếp xúc với Hoàng Vũ Vi chẳng qua là muốn thông qua cô ta tìm hiểu người kia mà thôi.
*Nguyên văn: Hồng: nổi tiếng.
Lại chẳng hạn như, gần đây cô ấy đã không thích nghệ sĩ nhỏ tuyến 18 kia nữa, bởi vì từ trong miệng người khác biết được, anh ta vì vai diễn mà đồng ý quy tắc ngầm, không thể chịu đựng được.
Nói tóm lại, Tô Yên xem như hiểu được đại khái cô nàng Giang Tinh Tinh này. Cô ấy là người có chừng mực, trên người cũng không có dáng vẻ kiêu ngạo của thiên kim tiểu thư, trong cuộc sống còn biểu hiện ra một chút ngây thơ. Tô Yên thật sự bội phục mẹ Giang, giáo dục được đôi trai gái vô cùng tốt.
Về sau chỉ cần Giang Tinh Tinh không đột nhiên thay đổi tính tình, tương lai cuộc sống sẽ không tồi.
Người biết đúng mực, biết tiến lùi, lại thức thời thật sự không nhiều lắm, đặc biệt còn là sinh ra ở gia đình như vậy.
Khi hai người chuẩn bị ăn chút đồ ngọt, Giang Tinh Tinh gặp bạn học của cô nàng.
"Là cậu à!" Lục Giai Doanh chào hỏi xong với Giang Tinh Tinh thì chú ý tới mỹ nữ bên cạnh cô ấy. Sau khi nhìn rõ diện mạo của cô, cô ấy liền kích động kêu lên.
Tô Yên xác định mình không quen biết người này, chẳng lẽ là người quen của nguyên thân?
Giang Tinh Tinh lôi kéo Lục Giai Doanh, cau mày nghi hoặc nói: "Cậu biết chị dâu của mình sao?"
Tô Yên cũng là vẻ mặt mông lung.
Lục Giai Doanh vẫn rất kích động, liều mạng gật đầu, "Ừ ừ ừ, ngày đó em lo lắng quá, cũng chưa nói lời cảm ơn với chị, sau đó người nhà em đều mắng em không nên để chị đi, còn nói phải mời chị ăn bữa cơm."
Cuối cùng cũng rõ ràng, Lục Giai Doanh quả nhiên có quen biết nguyên thân. Đó là chuyện từ hai năm trước, khi đó Lục Giai Doanh tham gia một cuộc thi vô cùng quan trọng, nào biết trên đường xe taxi xảy ra tai nạn, khi đó lại là giờ cao điểm, căn bản là không bắt được xe. Đang lúc cô ấy gấp đến độ sắp khóc, Tô Yên đúng lúc đi ngang qua, cô liền hạ cửa kính xe xuống hỏi vài câu, sau đó liền lái xe đưa Lục Giai Doanh đi thi.
Bởi vì thời gian quá gấp, Lục Giai Doanh không kịp hỏi số điện thoại Tô Yên đã đi rồi.
Tô Yên có chút xấu hổ nhận lời cảm ơn của Lục Giai Doanh. Trong lòng lại nghĩ, ở trong mắt những người khác, nguyên thân rất lạnh lùng nhưng thực tế trong lòng lại rất thiện lương.
Lục Giai Doanh nói sao cũng phải mời Tô Yên ăn cơm, cuối cùng còn thành công để lại phương thức liên hệ .
Rất nhanh đã tới chạng vạng, Giang Cảnh Xuyên gọi điện thoại tới nói có một bữa tiệc không thể từ chối cần tham gia, vì thế Giang Tinh Tinh liền đưa Tô Yên về nhà.
Mặt khác bên kia Lục Giai Doanh cũng cảm thấy mỹ mãn. Hôm nay cô ấy chụp được một bức ảnh bóng lưng Tô Yên, p* một chút cho đẹp hơn rồi mới đăng lên vòng bạn bè.
*P: Photoshop, ở đây tác giả để là "p" nên mình giữ nguyên nhé.
[ Thật vui vẻ! Thật sự quá có duyên phận, gặp được người đẹp tốt bụng hai năm trước, tôi quyết định từ hôm nay trở đi, cô ấy chính là nữ thần của tôi! ]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!