Giang Cảnh Xuyên do dự, trong lòng anh không quá muốn nói chuyện này cho Tô Yên, chính là không muốn cho cô biết Thẩm Bồi Nhiên gọi điện thoại tới. Giang Cảnh Xuyên bởi vì một chuyện như vậy mà gần như cả đêm không ngủ ngon, nói là ở trong trạng thái thiên nhân đan xen cũng không quá.
Sáng sớm khi Tô Yên tỉnh lại xuống lầu, Giang Cảnh Xuyên đang ngồi đọc báo trước bàn ăn, cô đi qua ngồi xuống đối diện anh.
"Vừa rồi Tinh Tinh gọi điện thoại đến hẹn em đi dạo phố." Tô Yên vừa húp cháo vừa nói.
Giang Cảnh Xuyên gật đầu, anh nhớ tới chuyện gì lại dặn dò: "Em mang thẻ đi đi, ra ngoài chơi với Tinh Tinh vui một chút nhé."
Sau khi kết hôn, mặc kệ Tô Yên vui hay không vui anh đều đưa thẻ phụ của mình cho cô. Cho dù tình cảm có thế nào cũng nhất định phải nuôi bà xã, trước kia Tô Yên cũng không động đến tấm thẻ đó, thật ra khoảng thời gian trước cũng quẹt một lần, giờ phút này Giang Cảnh Xuyên lại cố ý nhắc nhở thêm lần nữa.
Tô Yên không quá cần tấm thẻ quý báu kia, cô theo dì Vương ra ngoài đi dạo vài lần, cô không biết trong thẻ có bao nhiêu tiền nhưng luôn cảm thấy giống như mặc kệ mua mua mua bao nhiêu cũng không thể dùng hết.
"Em biết rồi, à đúng rồi, hôm qua là có chuyện gì vậy?" Tô Yên thức dậy cũng không cảm thấy tức giận nghiêm trọng như vậy, ngày hôm qua giận dỗi trừng mắt nhìn Giang Cảnh Xuyên một hồi lâu, cô cũng không để ý anh nữa, trở mình tiếp tục ngủ, lúc này mới nhớ ra, hình như hôm qua anh nói anh không vui nhỉ?
Sắc mặt Giang Cảnh Xuyên có chút mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, "Không có gì." Hiện tại dì Vương và quản gia đều ở bên cạnh, sao anh có thể không biết xấu hổ nói chuyện này chứ?!
"…… Ồ." Tô Yên cũng không hỏi nữa, cô tiếp tục cúi đầu nghiêm túc ăn bữa sáng.
Nhìn bộ dáng Tô Yên, Giang Cảnh Xuyên vẫn là quyết định nói cho cô. Anh không có kinh nghiệm yêu đương gì nhưng mặc kệ là trong yêu đương hay là trong hôn nhân đều phải học được cách tôn trọng người khác, anh nhận điện thoại của cô, bất kể người gọi điện thoại là ai, nội dung nói chuyện là gì anh cũng nên truyền đạt lại cho cô.
Ăn xong bữa sáng, Giang Cảnh Xuyên nói với Tô Yên: "Em chuẩn bị một chút đi, anh đưa em tới chỗ Tinh Tinh."
"Hôm nay anh rảnh à?" Tô Yên có chút kinh ngạc, bình thường Giang Cảnh Xuyên đều là ăn sáng từ sớm xong sẽ đi làm, hôm nay thế mà lại có thời gian đưa cô đi tìm Giang Tinh Tinh? Làm sao lại kỳ quái như vậy, có lẽ là có chuyện gì muốn nói với cô phải không?
Giang Cảnh Xuyên gật đầu: "Ừ, em đi chuẩn bị một chút." Giống như Tùy Thịnh đã nói, Vương Tư Kỳ có thể gây nên sóng gió hay không hoàn toàn phụ thuộc vào thái độ của anh, ngược lại cũng vậy, chuyện Thẩm Bồi Nhiên thế nào cũng phải xem thái độ của Tô Yên.
Tuy rằng anh có lòng chiếm hữu rất mãnh liệt nhưng anh cũng muốn xem một chút rốt cuộc Tô Yên nghĩ như thế nào, anh không hy vọng bản thân mình chẳng hay biết gì.
Nhìn thái độ Giang Cảnh Xuyên bất thường, Tô Yên lo sợ bất an lên lầu trang điểm thay quần áo, nghĩ đến hôm nay muốn đi dạo phố, cô liền chọn một đôi giày mềm đế bằng, sau khi thay quần áo thì xuống lầu đi theo Giang Cảnh Xuyên ra gara.
Đầu óc Tô Yên xoay chuyển nhanh chóng, cô gần đây không có làm sai chuyện gì mà, cửa lớn không ra cửa phụ không tới, biểu hiện cũng rất không tồi, ngày hôm qua còn cùng Giang Cảnh Xuyên ngọt ngọt ngào ngào đấy. Có thể làm Giang Cảnh Xuyên nghiêm túc như vậy trên cơ bản cũng không phải chuyện gì khác, hoặc là trong nhà cô đã xảy ra chuyện, hoặc là…… Chính là chuyện Thẩm Bồi Nhiên.
Nếu là trong nhà cô đã xảy ra chuyện, vậy khẳng định sẽ có người gọi điện thoại cho cô, cho nên điểm này cơ bản có thể loại trừ, cho nên rất có thể là bởi vì Thẩm Bồi Nhiên.
Tô Yên hận không thể kêu rên một tiếng, này ông trời chẳng qua là thấy cô sống quá thoải mái cho nên cố ý sắp đặt một chút bất lợi làm cô phiền não đây mà. Bản thân cô còn đau đầu không biết nên giải quyết quan hệ với Thẩm Bồi Nhiên thế nào, hiện tại còn không biết là chuyện gì, tóm lại khẳng định không phải chuyện tốt, vẻ mặt Tô Yên có chút suy sụp.
Xong rồi, không có tâm trạng mua mua mua nữa rồi.
Chờ sau khi ra khỏi biệt thự, Giang Cảnh Xuyên dừng xe ở ven đường khá yên tĩnh, anh hạ cửa kính xe xuống. Không khí sáng sớm đặc biệt trong lành làm dịu đi một chút bực bội trong lòng. Sau khi chuẩn bị một lúc lâu, anh mới trầm giọng chậm rãi nói: "Hôm qua điện thoại em vang lên, em ngủ rồi, cho nên anh liền giúp em nhận……"
Trong lòng Tô Yên lộp bộp một tiếng, không cần nghĩ ngợi gì nữa, chắc chắn là Thẩm Bồi Nhiên gọi đến!
Ông trời đây là đang chơi cô mà! Thẩm Bồi Nhiên ban đêm gọi điện thoại cho cô còn có thể không khiến người ta hiểu lầm sao!
Toang rồi toang rồi toang rồi! Cô nên giải thích như thế nào mới được đây!
Giang Cảnh Xuyên không cho Tô Yên thời gian tiếp tục tự hỏi, anh liếc mắt nhìn cô một cái, "Nội dung cụ thể anh không nói, cũng không muốn nói, chuyện này anh không muốn gạt em. Tiểu Yên, anh tin tưởng em sẽ xử lý tốt chuyện này, cho nên anh sẽ không nhúng tay."
Tô Yên muốn phun tào* anh, còn nói không nhúng tay, vậy nhìn chằm chằm vào cô làm gì hả? Còn không phải hy vọng cô có thể thề thốt tỏ thái độ gì đó.
*Phun tào: chỉ hành vi lập luận phản bác từ một lỗ hổng lập luận, ngữ nghĩa của người bị phản bác; thường mang ý nghĩa trêu chọc. Về sau khi được sử dụng nhiều, hàm nghĩa của từ này được mở rộng ra hành vi trào phúng, oán giận. (Wikipedia)
Chẳng qua cô không nghĩ tới Giang Cảnh Xuyên thế mà lại nói chuyện này cho cô, anh vốn có thể gạt không nói mà.
Chuyện Vương Tư Kỳ khiến cho Tô Yên có lòng cảnh giác nhất định. Cô phát hiện dựa vào khả năng của mình, hiện tại căn bản là không thể xử lý tốt mối quan hệ với Thẩm Bồi Nhiên, bởi vì cô đã đáp ứng với Giang Cảnh Xuyên về sau sẽ không gặp hắn nữa. Cô muốn làm đà điểu nhưng nếu về sau Thẩm Bồi Nhiên cứ như vậy ba ngày hai buổi tối gọi điện thoại đến thì chuyện này không thể nghi ngờ sẽ làm tiêu hao lòng tin và sự kiên nhẫn của Giang Cảnh Xuyên.
Cô không muốn đặt bản thân mình vào tình thế bị động như vậy.
Chuyện với Thẩm Bồi Nhiên cô trốn không thoát nổi. Giang Cảnh Xuyên cũng đã biết chuyện. Nếu cô còn dây dưa dây cà như vậy, rất có khả năng sẽ tiềm ẩn tai hoạ ngầm. Hiện tại cô chính là muốn cướp được đầu cơ, cô muốn vào lúc Giang Cảnh Xuyên còn kiên nhẫn với chuyện này nói anh nghe phiền não của mình, như vậy về sau nếu có người có lòng muốn thổi phồng chuyện Thẩm Bồi Nhiên cô cũng không sợ. Hiện tại quan trọng nhất chính là kéo Giang Cảnh Xuyên qua giúp một tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!