Đãi ngộ ở Giang thị tốt vô cùng, không chỉ là trên phương diện tiền lương, mà hương vị ở nhà ăn cũng không hề thua kém nhà hàng bên ngoài, cho nên có đôi khi ngay cả giám đốc cấp cao ở Giang thị cũng giải quyết bữa trưa ở nhà ăn.
Giữa trưa hôm nay, mấy lãnh đạo giám đốc tụ tập ăn cơm trưa, bởi vì đều là bạn cùng trường cho nên nói chuyện cũng tương đối thả lỏng.
"Các ông có cảm thấy dạo này hình như tâm trạng Giang tổng rất tốt không?" Giám đốc bộ tài vụ cắn một miếng sườn heo sốt, nhỏ giọng nói.
Phó giám đốc bộ phận Marketing vội vàng nói tiếp, "Cũng không phải, tôi đã sớm phát hiện, trước kia sợ nhất mở họp với Giang tổng, tuy rằng Giang tổng không mắng chửi người nhưng tôi vẫn có nỗi sợ không giải thích được, hiện tại khá hơn nhiều, tâm trạng của boss ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng công việc của chúng ta."
Một giám đốc cấp cao khác hiểu một chút nội tình vô cùng thần bí nói: "Các ông không biết sao? Tiệc mừng thọ của ông Trần mấy hôm trước, một người bạn của tôi có mặt tận mắt nhìn thấy Giang tổng mang theo Giang phu nhân đến, bạn tôi nói, tình cảm hai người thoạt nhìn căn bản không kém như bên ngoài nói, hơn nữa toàn bộ hành trình Giang tổng theo sát phu nhân, không rời nửa bước.
Tôi cảm thấy tâm tình Giang tổng tốt hay xấu thật ra có liên quan đến Giang phu nhân."
Bởi vì lần trước Tô Yên đã tới Giang thị đưa cơm cho Giang Cảnh Xuyên, cho nên chuyện Giang phu nhân có khuôn mặt xinh đẹp đã sớm được lan truyền ở Giang thị, vậy nên lời này vừa nói ra, mấy lãnh đạo giám đốc lập tức tỉnh ngộ.
"Ngày hôm đó một người trong bộ phận chúng tôi tình cờ xuống lầu xử lý chút việc, gặp được Giang phu nhân, vừa trở về liền nói với mọi người ở bộ phận Giang phu nhân đẹp như minh tinh trên TV, dù sao thì xem như tôi đã biết, ngay cả Giang tổng cũng thích mỹ nhân, có điều như vậy cũng tốt, hiện tại tôi sống dễ chịu hơn nhiều, lại nói, hôm nay tâm trạng Giang tổng thế nào, buổi chiều tôi còn phải đi lên báo cáo tình huống, vừa lúc đâm vào họng súng."
Giám đốc bộ tài vụ nhanh chóng giải quyết thịt viên trong bát, vội vàng nói: "Tâm trạng Giang tổng hôm nay rất tốt, sáng nay tôi lên rồi, hôm nay đặc biệt dễ nói chuyện, số liệu giống nhau, nếu là tháng trước mang lên, chắc chắn phải chịu đựng không khí lạnh lẽo, hôm nay vậy mà không nói gì, thật là…."
Mấy người giám đốc đều là đàn ông đã kết hôn, vừa nghe lời này liền biết lượng tin tức rất lớn, đều có chút đáng khinh cười rộ lên.
"Suy cho cùng Giang tổng cũng là đàn ông bình thường mà……"
"Xem ra là trước kia nhịn nhiều……"
"Hy vọng mỗi ngày Giang phu nhân đều tương thân tương ái với Giang tổng."
Không chỉ phụ nữ thích bát quái, mà trong xương cốt đàn ông cũng vậy, bên này ngầm thảo luận cuộc sống hài hòa của Giang tổng, bên kia vẻ mặt Vương Tư Kỳ không mấy vui vẻ.
Cô ta cau mày nhìn tin tức truyền tới, rất là khó hiểu, vì sao vậy chứ? Trước kia Tô Yên thường xuyên không về nhà, không phải đi tìm Thẩm Bồi Nhiên thì cũng là ra ngoài dạo phố, tuyệt đối không giống như bây giờ cả ngày đều ở trong nhà, cổng chính không ra cửa trong không bước, căn bản là không tìm được cơ hội để Thẩm Bồi Nhiên chạm mặt Tô Yên. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland. co để ủng hộ nhóm dịch nhé.
Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc
- Cấm Thành.
Nếu Tô Yên vẫn luôn không ra cửa hoặc là mang theo người đi thì cô ta phải đợi Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên ly hôn đến ngày tháng năm nào?!
Vương Tư Kỳ nghĩ vậy thì có chút khinh bỉ Thẩm Bồi Nhiên, nếu thích Tô Yên như vậy, không nỡ buông tay cô ta, vậy trực tiếp vọt tới Giang gia đi, như vậy bản thân cô ta liền có thể giảm bớt không ít chuyện, nào biết hiện tại Tô Yên bất động, Thẩm Bồi Nhiên cũng không có hành động gì, chỉ còn cô ta bực bội trong lòng.
Tuy rằng trước kia Vương Tư Kỳ rất chán ghét Tô Yên nhưng rốt cuộc cũng không coi cô là đối thủ, từ sau tiệc mừng thọ ngày hôm đó, cô ta bắt đầu lo lắng. Cô ta thích Giang Cảnh Xuyên nhiều năm như vậy, cô ta có khi còn hiểu rõ chuyện của anh hơn cả bản thân anh, cho nên khi cô ta thấy ánh mắt chăm chú của Giang Cảnh Xuyên nhìn về phía Tô Yên, từ đáy lòng cảm thấy thật sự hoảng hốt.
Cô ta chưa từng thấy Giang Cảnh Xuyên nhìn một người phụ nữ như vậy, cũng từ một khắc kia, cô ta cảm thấy mình không thể lại ngồi chờ chết.
Vương Tư Kỳ cẩn thận lật xem tư liệu, mặt trên kỹ càng tỉ mỉ viết Tô Yên và Thẩm Bồi Nhiên cãi nhau là bởi vì một cô gái, từ đó có thể kết luận, lòng ghen tuông của Tô Yên không hề nhỏ.
Cô ta không thể cứ chờ đợi như vậy.
Vương Tư Kỳ lập tức cất tư liệu vào trong ngăn kéo khóa kỹ, cô ta đứng dậy đi lại một vòng trong phòng làm việc, cuối cùng tầm mắt dừng trên một chiếc máy pha cà phê bằng tay trông khá cũ kỹ, đây không phải đồ vật quý trọng cỡ nào, chỉ là bởi vì tạo hình phục cổ lại khá đặc biệt, cho nên lúc ấy Giang Cảnh Xuyên qua nói chuyện thuận miệng khen một câu, cô ta vốn nghĩ đã qua rồi nhưng bất đắc dĩ lại vẫn luôn để chuyện này trong lòng, xem ra đây là ông trời cho cô ta cơ hội.
Mặc dù Tô Yên vô cùng thích mua mua mua nhưng cô là do Thái Hậu nuôi lớn, cô cũng không có gì khác với những tiểu thư khuê các cho nên đại đa số thời gian đều ngốc nghếch ở trong nhà. Cô lại không cảm thấy ở nhà nhàm chán, dù sao cũng có phim truyền hình để xem, cuộc sống này tốt hơn sống trong hậu cung rất nhiều
Dì Vương thoạt nhìn rất vừa lòng trạng thái hiện tại của cô, thỉnh thoảng đi ra ngoài mua mua mua, hoặc là qua nhà cũ Giang gia ôm đùi, đa số thời gian đều ở trong nhà, làm Giang phu nhân nên như vậy.
Trước kia phu nhân quá thích ra ngoài chơi, còn có thời gian liên tiếp vài ngày không về nhà.
Tô Yên và dì Vương ngồi trên sô pha xem phim truyền hình cung đấu, bộ phim này đã phát sóng mấy năm trước, nói là nhân dân cả nước đều xem cũng không khoa trương, dì Vương đã xem vài lần, hiện tại xem lại vẫn thấy hấp dẫn.
"Hoàng đế này quá hoa tâm, một lát thích người này, một lát sau lại thích người khác, tôi nghĩ không có ai thích hắn ta." Dì Vương ăn anh đào, giọng điệu không cho là đúng.
Tô Yên không khỏi nở nụ cười, "Thật ra không phải tất cả hoàng đế đều như vậy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!