Chương 22: (Vô Đề)

Thẩm Bồi Nhiên lướt lướt danh bạ, muốn xem xem có thể thông qua người nào tìm được Tô Yên không. Hắn muốn ngồi xuống nói chuyện nhận lỗi với cô thật tốt. Bởi vì tính cách nguyên thân Tô Yên cũng không phải rất tốt , cho nên bạn tốt cũng chỉ có hai ba người, trong đó hai người hắn có thể nói chuyện còn đang du học ở nước ngoài đương nhiên là không thể giúp được gì, cuối cùng ngón tay anh ta dừng lại ở một cái tên —— Vạn Dập.

Vạn Dập là bạn tốt nhất của Tô Yên, chẳng qua cô ấy không thích hắn cho lắm.

Nếu là trước kia, nhất định Thẩm Bồi Nhiên sẽ không chủ động liên hệ cô, nhưng hiện tại hắn thật sự không còn cách nào, gọi điện thoại cho Tô Yên thì cô không nhận, hắn lại không thể trực tiếp xúc động đến Giang gia tìm cô giống như ruồi nhặng không đầu* vậy. Thẩm Bồi Nhiên do dự thật lâu, cuối cùng hắn khẽ cắn răng bấm số điện thoại của Vạn Dập.

Ruồi nhặng không đầu: mất phương hướng, không còn cách nào.

Qua một lúc lâu đầu bên kia mới nhận điện thoại, giọng nói xa cách lãnh đạm truyền đến, "Có việc gì?"

Ngay cả xưng hô cũng không có, lúc này Thẩm Bồi Nhiên cũng không có thời gian để tức giận, hắn cẩn thận hỏi: "Vạn Dập, là tôi, tôi muốn hỏi gần đây cô có liên lạc với Tiểu Yên không?"

Vạn Dập đang bận công tác, cô ấy nghe được lời này thì trong lòng có chút bực bội, giọng điệu càng lạnh hơn, "Không có."

Thẩm Bồi Nhiên trầm mặc trong chốc lát, tiếp tục nhẹ giọng nói: "Làm phiền cô có thể giúp tôi một chút được không?"

"Tôi rất bận."

Thẩm Bồi Nhiên lại trực tiếp bỏ qua câu trả lời này, tự nhiên nói: "Khoảng thời gian trước tôi và Tiểu Yên xảy ra chút mâu thuẫn, tôi muốn tìm một cơ hội giải thích rõ với cô ấy, cô có thể nói với cô ấy giúp tôi không?"

Vạn Dập lật lật tài liệu, mí mắt buông xuống, một lần nữa thả tài liệu vào trong ngăn kéo, giọng điệu vẫn như cũ, không một chút phập phồng "Thẩm tiên sinh, tôi nghĩ quan hệ giữa tôi và anh không có thân đến nỗi có thể giúp anh truyền tin hay hòa giải." Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland. co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc

- Cấm Thành. 

Đã nói như vậy, coi như da mặt Thẩm Bồi Nhiên có dày nữa cũng phải ngượng ngùng, chỉ có thể lúng ta lúng túng cúp điện thoại, ngồi trên sô pha bực bội không thôi. Trước đây hắn chưa nghĩ tới có một ngày gặp Tô Yên cũng khó khăn. Mấy ngày nay hắn không có lấy một đêm ngon giấc, không thể tin được Tô Yên vốn dịu dàng ân cần với hắn lại có một ngày sẽ thật sự không để ý tới mình. Hắn thật sự bắt đầu khủng hoảng, bởi vì hắn có linh cảm dần dần mất đi cô.

Lúc này mẹ Thẩm cầm chìa khóa mở cửa vào, vừa thấy bộ dạng sa sút tinh thần của con trai nhà mình thì đặt nguyên liệu nấu ăn vừa mua lên bàn, xoay người lại quát lớn: "Con như vậy còn ra bộ dáng gì nữa? Công ty không đi, cả ngày ở nhà chỉ ăn không ngồi rồi! Ngày mai con phải đi làm cho mẹ!"

Cha Thẩm dự định giao một công ty nhỏ cho Thẩm Bồi Nhiên để hắn luyện tay một chút, ngay từ đầu Thẩm Bồi Nhiên cũng rất nóng lòng muốn thử nhưng gần đây bởi vì chuyện Tô Yên, hắn cũng chưa đi làm, điều này làm cho cha Thẩm rất không hài lòng.

Thẩm Bồi Nhiên trực tiếp bỏ ngoài tai lời mẹ Thẩm nói.

Thật ra chuyện giữa con trai nhà mình và Tô Yên mẹ Thẩm cũng biết, bà thấy bộ dạng con trai thế này cũng đau lòng, vì thế bà ngồi xuống, mềm giọng xuống tận tình khuyên bảo: "Nhiên Nhiên, Tô Yên cho dù tốt cũng đã kết hôn rồi, con tiếp nhận công ty cũng được một thời gian, chẳng lẽ còn không biết Giang gia là người như thế nào ư? Căn bản là không thể trêu vào, cho dù Tô Yên chưa kết hôn, con và cô ta cũng không thích hợp,  lời nói thật này cũng chỉ có mẹ nói với con, con không giữ được cô ta đâu."

Thẩm Bồi Nhiên không hé răng, vẻ mặt rất cố chấp.

"Hiện tại cô ta đã kết hôn, con cũng nên thu hồi tình cảm đi, không nói người khác, Gia Kỳ không phải rất tốt sao? Chúng ta nhìn con bé  từ nhỏ lớn lên, mọi thứ đều tốt, con cảm thấy thế nào?" Hiện tại mẹ Thẩm có nằm mơ cũng hy vọng có người con gái có thể bắt trái tim Thẩm Bồi Nhiên trở về, chỉ cần không phải Tô Yên là được.

Tô Yên đúng là đẹp, con mình thích thì người khác cũng thích, Thẩm gia làm sao so được với Giang gia, nếu ngày nào đó chọc giận Giang Cảnh Xuyên, anh chỉ động ngón tay đã  khiến cho Thẩm gia ăn đủ.

Nghe mẹ Thẩm nhắc tới Tôn Gia Kỳ, Thẩm Bồi Nhiên liền kích động đến đứng dậy, giọng nói cũng trở nên lớn hơn rất nhiều, "Mẹ, mẹ  đừng  nhắc đến Gia Kỳ, con và cô ấy không có  khả năng, nếu không phải tại cô ấy , con và Tiểu Yên cũng sẽ không ầm ĩ ra như  này!"

Lúc này lý trí Thẩm Bồi Nhiên đã đến sát bờ vực thẳm, hắn trách bản thân mình, trách cứ tất cả những người khiến hắn và Tô Yên trở nên thế này,  thậm chí hắn còn không nhịn được suy nghĩ, nếu không bởi vì Gia Kỳ, hắn và Tô Yên sẽ không mâu thuẫn đến thế, hiện tại hắn cũng không phải bực bội như vậy.

"Chuyện này thì có liên quan gì đến Gia Kỳ chứ?" Mẹ Thẩm không cho là đúng "Mẹ nghe Gia Kỳ nói hôm đó nó đến nấu cơm cho con, vốn nó   không biết Tô Yên cũng ở chỗ này, đúng rồi, con đừng có nghĩ oan nó, chìa khóa kia là mẹ đưa cho Gia Kỳ."

Không nhắc tới còn đỡ , hiện tại nhắc tới chuyện này Thẩm Bồi Nhiên muốn bùng nổ ngay lập tức, "Làm sao có thể trùng hợp như vậy, sớm không tới muộn không tới lại cố tình lúc đó tới, mẹ, chuyện này con không muốn truy cứu nhưng không có nghĩa là trong lòng con không rõ ràng."

Không phải hắnkhông biết tâm tư Gia Kỳ, trước kia không nói ra là do lười xử lý, hơn nữa cũng muốn lấy cô ta chọc tức Tô Yên một chút, hiện tại Tô Yên đã bị chọc đến đi rồi, làm sao hắn có thể giả ngu giống lúc trước được nữa. Có người từng nói thế này, một người phụ nữ muốn lừa gạt một người đàn ông là chuyện rất dễ dàng, nhưng thật ra không phải, vì lời này chỉ nhằm vào người đàn ông có tình cảm với người phụ nữ đó, nếu không có lớp vỏ tình yêu che mắt, đàn ông sẽ rất dễ dàng nhìn thấu. 

Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland. co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc

- Cấm Thành. 

Mẹ Thẩm vô cùng yêu thích Tôn Gia Kỳ, nghe con trai nói như vậy, vốn dĩ có lòng bao che người đối diện, lúc này bà cũng nhịn không được cãi lại: "Con có ý gì đây? Coi như không thích Gia Kỳ, các con từ nhỏ cùng nhau lớn lên, thân thiết như anh em, sao con có thể nói nó như vậy? Là vì Tô Yên phải không? Tại sao con còn không hiểu, Tô Yên đã kết hôn rồi!"

Xem ra đối với mẹ Thẩm, Tô Yên đã kết hôn vốn  không quan trọng bằng Gia Kỳ.

Thẩm Bồi Nhiên không muốn tranh cãi chủ đề này nữa, cho dù tâm trạng không tốt hắn cũng không muốn cãi nhau với mẹ mình, cuối cùng chỉ có thể nói: "Cho dù đời này con không thể ở bên Tiểu Yên, con cũng sẽ không ở bên Gia Kỳ, mẹ, về sau mẹ  đừng nói chuyện này nữa, dù sao Gia Kỳ cũng chỉ có thể là em gái thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!