Chương 21: (Vô Đề)

"Nhưng mà……" Vương Tư Kỳ có hơi do dự, biện pháp thì tốt nhưng cô ta không muốn làm tổn thương Giang Cảnh Xuyên như thế này, anh là một người sĩ diện như vậy……

Người đàn ông trợn trắng mắt, "Nếu em còn do dự không quyết đoán như vậy, một ngày nào đó Giang Cảnh Xuyên thật sự si mê Tô Yên thì em đừng có ngồi một chỗ mà khóc."

Vương Tư Kỳ lại nghĩ đến lời nói còn có ánh mắt của Giang Cảnh Xuyên, cô ta cắn chặt răng, nhẫn tâm gật đầu: "Được."

Con tiện nhân Tô Yên hồng hạnh xuất tường* này căn bản không xứng với Giang Cảnh Xuyên, ngu ngốc ở bên cạnh anh sẽ là tai họa.

*Hồng hạnh xuất tường: Ngoại tình.

Về sau Giang Cảnh Xuyên sẽ hiểu ra, chỉ có cô ta thật tâm đối xử tốt với anh, cũng chỉ có cô là thật tâm yêu anh.

Giang Cảnh Xuyên vừa đến công ty không lâu thì Tùy Thịnh tới, tay anh ta chống trên bàn làm việc, cẩn thận ngắm nghía vẻ mặt Giang Cảnh Xuyên, một lúc lâu sau vui tươi hớn hở nói: "Cảm giác thế nào?"

"?"

"Người đẹp trong ngực ha." Tùy Thịnh chớp chớp mắt, "Trên người cậu có luồng hơi thở thư thái vì đã giải phóng được dục vọng tích lũy lâu ngày, cái này không thể gạt được tôi đâu."

Giang Cảnh Xuyên lười quan tâm Tùy Thịnh, anh tiếp tục vùi đầu làm việc.

Tùy Thịnh cũng không ngại lầm bầm lầu bầu, "Tô Yên rất tốt, hơn nữa lớn lên lại xinh đẹp, quan trọng là không giả tạo nha."

Mí mắt Giang Cảnh Xuyên cũng không thèm động, anh tiếp tục làm lơ anh ta.

"Không giống những người giả tạo đến buồn nôn, Cảnh Xuyên, vì anh em, hôm nay tôi quyết định làm trái nguyên tắc của mình, cậu biết là tôi không thích nói xấu người khác, đặc biệt là phụ nữ……"  Thái độ Tùy Thịnh đột nhiên trở nên nghiêm túc, Giang Cảnh Xuyên cũng buông bút máy trong tay xuống, dù bận anh vẫn ngẩng đầu ung dung nhìn anh ta.

"Cảnh Xuyên, cậu không biết sao, Vương Tư Kỳ có tình ý với cậu đấy." Một câu của Tùy Thịnh làm Giang Cảnh Xuyên khẽ nhíu mày.

Tùy Thịnh vừa thấy biểu cảm này của Giang Cảnh Xuyên còn tưởng rằng anh  không tin thì khoa trương kéo ghế ra ngồi, kiên nhẫn nói: "Vốn dĩ tôi lười quan tâm đến chuyện phức tạp như thế này, dù sao cũng không liên quan gì đến tôi nhưng hiện tại không giống vậy, quan hệ giữa cậu và Tô Yên tốt lên, người anh em này mừng cho cậu. Nhưng có một số chuyện cậu phải đề phòng, cậu không nên xem thường lòng ghen tuông của phụ nữ, đặc biệt là Vương Tư Kỳ, cô ta không phải là người tốt, làm bạn bè cũng rất miễn cưỡng. Tóm lại cậu cẩn thận một chút, đừng để đến lúc đó người ta đặt bẫy, cậu không biết mà chui đầu vào rọ."

Giang Cảnh Xuyên không lên tiếng, chỉ là anh bắt đầu suy nghĩ sâu xa. Anh đang suy nghĩ rốt cuộc lời Tùy Thịnh nói cũng có vài phần đáng tin.

Nói cho cùng thật ra anh và Vương Tư Kỳ cũng chỉ là quan hệ bạn bè bình thường mà thôi, bình thường gặp mặt chào hỏi một cái cùng nhau ăn một bữa cơm, chỉ vậy thôi, cho nên anh cũng không để tâm tới Vương Tư Kỳ, trong lúc nhất thời cũng không dám tùy ý đưa ra kết luận.

"Tôi và bà nội từng xem phim cung đấu mấy lần, có vài người phụ nữ ấy, chẳng những thích ăn không nói có, còn đặc biệt thích khoe khoang chút trò khôn vặt. Tôi chỉ nhắc nhở cậu, tự cậu chú ý một chút, dù sao cũng không phải chuyện gì xấu." Tùy Thịnh buông tay: "Là người đàn ông, không thể quá so đo với phụ nữ nhưng cũng không thể không so đo."

Tùy Thịnh cũng không thích Vương Tư Kỳ, từ nhỏ đã không thích cô ta. Trước kia cảm thấy người này quá mưu mô, sau lại cảm thấy cô ta quá nhiều tâm tư, thật sự không muốn tiếp xúc với người nhiều tâm tư như vậy, trước đây anh ta không muốn quản chuyện Vương Tư Kỳ, nhưng hiện tại thì khác. Nếu Vương Tư Kỳ dám làm phiền cuộc sống Giang Cảnh Xuyên và Tô Yên, anh ta không thể không chỉnh cô ta.

Lúc trước Giang Cảnh Xuyên không để ý Vương Tư Kỳ chút nào, nhưng anh cảm thấy lời Tùy Thịnh nói vẫn rất có lý, để tâm tới nhiều một chút cũng không phải chuyện gì xấu, vì thế anh gật gật đầu tỏ vẻ mình đã biết. Mong moị người sẽ đọc ở trang chính chủ Luvevaland. co để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc về bản chuyển ngữ có thể gửi về page Sắc

- Cấm Thành. 

"Còn có chuyện này nữa." Tùy Thịnh thấy Giang Cảnh Xuyên tiếp thu lời anh ta nói, lại khôi phục cợt nhả trước đó.

Giang Cảnh Xuyên nhìn anh ta, "Chuyện gì?"

"Tô Yên có chị em nào không vậy? Người mà có bộ dáng không kém cô ấy  bao nhiêu ấy."

Giang Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn một vòng, anh cầm lấy tài liệu tham khảo trên bàn đập lên người Tùy Thịnh, "Cút đi."

Rốt cuộc Tùy Thịnh đã đạt được mục đích, khi thang máy xuống, vừa lúc đụng phải Tần Trạch Vũ, anh ta vui tươi hớn hở nói: "Hôm khác nói với em họ của anh, cô ấy nợ tôi một bữa cơm đấy nhé."

Tần Trạch Vũ không rõ nguyên do nhưng thấy quan hệ giữa em họ mình và bạn tốt của Giang Cảnh Xuyên có vẻ không tồi, cũng mỉm cười gật đầu.

Từ khi biết quan hệ giữa Tô Yên và Giang Cảnh Xuyên bắt đầu thân thiết hơn*, mặc kệ là người Tô gia hay người Tần gia đều mặt mày hớn hở vui vô cùng.

*nguyên văn Phá băng: phá bỏ rào cản để trở nên thân thiết hơn.

Sau khi Tô Yên ăn xong bữa sáng thì quay về ngủ nướng, dì Vương biết cô mệt rồi nên cũng không gọi cô ăn cơm, chờ đến khi Tô Yên tỉnh lại đã là buổi chiều. Cô ngồi phát ngốc trên giường, khó chịu trong người cuối cùng đã giảm bớt rất nhiều. Khi cô đang chuẩn bị xuống giường xuống dưới lầu ăn cơm, điện thoại di động đặt trên tủ đầu giường lại bắt đầu vang lên không ngớt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!