Thứ Năm, Nhậm Tô vừa trở về Thượng Hải được một ngày liền vội vàng đi Bắc Kinh công tác một lần nữa. Vì đây là công việc đột xuất nên anh vẫn chưa kịp chào tạm biệt Cố Gia Ý, thời gian công tác này cũng kéo dài tới một tuần. Thứ Sáu, khi anh chỉ vừa mới rời đi được một ngày, Cố Gia Ý liền bắt đầu thấy nhớ anh, nhất là dáng vẻ anh mặc tạp dề chăm chú nấu bữa tối cho cô. Nhưng kể từ lúc anh lên máy bay khởi hành đến Bắc Kinh tính đến thời điểm hiện tại, anh gần như không liên lạc gì với cô cả.
Nhậm Tô có nhắn tin không? Ngoại trừ tin nhắn báo bình an sau khi đã đến khách sạn thì không còn tin nhắn nào nữa cả. WeChat thì sao? Trừ lúc cô nhắn hỏi anh đã ăn cơm đầy đủ chưa thì không còn gì nữa. Video call thì sao? Haiz, anh vừa đến đã vội vàng mở cuộc họp gấp, Cố Gia Ý sợ mình sẽ làm phiền anh, vậy mà Nhậm Tô cũng chẳng hề gọi cho cô một cuộc điện thoại nào.
Dường như đang có gì đó rất kỳ lạ. Giác quan thứ sáu của phụ nữ vẫn thường rất nhạy cảm thế nên Cố Gia Ý bắt đầu trở nên lo lắng, mặc kệ việc chủ biên tập ngồi kế bên đang thao thao bất tuyệt về doanh thu tháng này và công việc sắp tới, cô vẫn cực kỳ mất tập trung, chỉ chăm chú nhìn vào điện thoại, lạc vào những suy đoán của riêng mình.
Khang Tư Kỳ: Cố Nghi Gia, hôm nay cậu hơi lạ nha? Sao người cứ như ở trên mây ấy, đến khúc nào của Tô Châu rồi?
Mạc Thiều Lăng: Ủa, không phải mấy bữa trước còn anh anh em em ngọt ngào lắm hả? Sao hôm nay cứ như người mất hồn vậy?
Nghi Gia: Không có gì ạ, chỉ là em đang cảm thấy có gì đó rất lạ thôi.
Mạc Thiều Lăng: Chị hai của tôi ơi, em có thể nói rõ hơn một chút nữa được không?
Khang Tư Kỳ: Xin chị đừng ra vẻ nữa mà!
Nghi Gia: Nào có đâu.
Lần này thật sự không phải cô ra vẻ gì hết, rõ ràng sau buổi nói chuyện với Quách Duy Vi tối hôm thứ Tư vừa rồi, Nhậm Tô vẫn rất bình thường, vẫn nấu cho cô ăn những món cô thích nhất, cũng không có vẻ gì là tâm trạng tệ đi vì nghe thấy tên Vệ Thanh Lãng cả. Thế nhưng, không hiểu sao từ ngày hôm đó trở đi Cố Gia Ý liền bắt đầu cảm thấy Nhậm Tô có gì đó rất kì lạ. Nếu nói anh buồn thì không đúng lắm, bởi vì Nhậm Tô không hỏi thêm cô cái gì cả, vẫn dịu dàng cười nói với cô bình thường.
Nếu nói anh tức giận thì lại càng sai, bởi vì khi cô muốn giải thích, anh đã mỉm cười, lắc đầu nói: "Anh không hiểu lầm." Vậy thì rốt cuộc là vấn đề nằm ở đâu chứ?
Về chuyện Nhậm Tô đột ngột đi công tác, cô không nghe anh đả động gì cả, nhưng rõ ràng anh đã hứa với cô sau khi từ Canada trở về sẽ dành nhiều thời gian hơn cho cô mà, rõ ràng bọn họ đã từng hứa với nhau nếu có khúc mắc gì thì sẽ thẳng thắn nói cho nhau biết mà. Nhưng vì sao anh lại đột ngột rời đi như thế, thậm chí, đến cơ hội đưa anh ra sân bay cô cũng không có.
Rồi bây giờ thì sao, bọn cô không liên lạc gì với nhau, tất cả giống như trở về lúc ban đầu cả hai mới quen biết nhau vậy, không liên lạc, không tin tức. Khác biệt duy nhất là trước đây cô với anh là hai đường thẳng song song trong cuộc đời nhau, không biết gì về đối phương, cũng không có thông tin liên lạc của nhau, mà hiện tại, mối quan hệ của bọn cô là người yêu, một mối quan hệ vô cùng thân mật, thế nhưng, dù là WeChat hay QQ một tin nhắn cũng không hề có.
Cô bày đặt ra vẻ hả? Không, bởi vì từ những lần đến Hoa Đường đợi Nhậm Tô tan làm về cùng, Cố Gia Ý hiểu rõ hơn ai hết những chuyến công tác này đối với Nhậm Tô quan trọng như thế nào, thực ra so với những gì cô nghĩ thì anh thực sự rất bận. Những thành tựu ngày hôm nay anh có được chưa bao giờ là nhờ sự may mắn, tất cả đều được đánh đổi bằng sự nỗ lực của anh, bằng hàng trăm lần vẽ đi vẽ lại các bản thiết kế, bằng hàng chục lần chỉnh sửa lại các mô hình trên máy tính, vậy nên, ở nơi mà người khác không thấy được, những gì mà Nhậm Tô đã đánh đổi là thứ khó ai có thể hình dung nổi. Thế nên, không có gì kì lạ cả mà chỉ là do anh quá bận rộn thôi phải không?
Cố Gia Ý tự vẽ ra cho mình một lý do để tự an ủi bản thân, nhưng càng nghĩ cô lại cảm thấy sợ hãi trước sự lạnh lùng đột ngột của Nhậm Tô… Rõ ràng lúc anh đi Canada không có như vậy mà…
Khang Tư Kỳ: Cậu đang suy nghĩ lung tung gì đấy?
Nghi Gia: Không có.
Mạc Thiều Lăng: Chị xin em luôn đó cô hai của chị ơi, rốt cuộc là có chuyện gì mà em cứ ngồi ụ một đống như thế? Nói chị nghe xem nào?
Khang Tư Kỳ: Chị Mạc, chúng ta cũng có phải quen biết Gia Ý ngày một ngày hai đâu mà không rõ tính cách của cô ấy, cô ấy ấy à, giống như cây kem đánh răng sắp hết hạn ấy, phải dùng biện pháp mạnh thì mới mong ép cô ấy khai ra hết được.
Mạc Thiều Lăng: Ý kiến hay, vậy cứ lôi biện pháp mạnh ra mà nói chuyện. Xin hỏi bạn nhỏ Cố Nghi Gia, em với vị kia làm sao? Đừng nói là thật sự có chuyện rồi đấy nhé! Nếu em dám nói phải, chị đảm bảo sẽ… không đánh chết em.
Nghi Gia: Thật sự không có gì mà. Chỉ là anh ấy đi công tác nhưng không liên lạc gì với em nên em hơi lo lắng một chút thôi.
Khang Tư Kỳ: Èo, hai người các cậu buồn cười thật đấy, bám dính nhau như sam mới chịu hả?
Mạc Thiều Lăng: Khang sư phụ, chị phát hiện ra chúng ta căn bản là không nên nói lý với con bé này đâu, trẻ con ghê gớm, có phải chuyện to tát gì đâu?
Khang Tư Kỳ: Phải đấy. Không liên lạc với cậu thì đã làm sao, tận thế tới luôn được hả? Không bận thì cần gì đi công tác nữa?
Nghi Gia: …
Cô nên nói thế nào đây? Phải làm sao mới có thể giải thích nỗi bất an trong lòng cô lúc này, làm sao để nói rõ đây là chuyện phát sinh ngay trong giai đoạn nhạy cảm như hiện tại?
Haiz, Cố Gia Ý, mày lại thêm một lần nữa tìm tới bạn bè mong sưởi ấm trái tim sau khi gặp vấn đề khó giải, phải tới khi nào mày mới thật sự trưởng thành đây?
Lúc sắp tan , Cố Gia Ý nhận được cuộc điện thoại của Hạ Viện. Kể từ sau lễ cưới của Đơn Đan Đan và Lục Hách Nam, cô ấy quay về Tô Châu, không còn liên lạc với các cô nữa. Suốt hơn một tháng, trong nhóm chat chung không hề có hình bóng của cô ấy, WeChat cũng không thấy hoạt động.
"Hạ Viện? Rốt cuộc mày làm sao vậy? Sao đột nhiên lại chơi trò mất tích vậy hả?" Cố Gia Ý bắt máy, không kịp đợi Hạ Viện mở miệng đã nói nhanh: "Mày có biết bọn tao đã lo cho mày tới mức nào không hả? Đan Đan đi hưởng tuần trăng mật mà vẫn còn gọi về cho tao để hỏi thăm tin tức của mày đấy."
"Ừ, tao biết, tao xin lỗi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!