Chương 31: (Vô Đề)

Cửa văn phòng vẫn đang để mở, Cố Gia Ý nhận lại cơm từ tay lễ tân nhưng không vội quay về ghế sô pha. Ở bên trong phòng, Nhậm Tô vẫn đang vùi đầu nghiên cứu bản vẽ, trông anh thật sự rất bận, lúc thì nhìn máy tính, lúc lại lật giở hồ sơ, chiếc bút máy màu đen kẹp giữa ngón trỏ và ngón giữa. Hai sắc màu trắng, đen đối lập nhau hoàn toàn, bàn tay anh cầm chiếc bút đen càng thêm phần trắng sáng.

Không biết anh vừa phát hiện ra điều gì, trên khuôn mặt đẹp trai phong độ nở một nụ cười nhàn nhạt, tốc độ gõ phím càng lúc càng nhanh.

Cố Gia Ý dựa vào cửa hồi lâu, những lời vừa nãy cô nhân viên lễ tân nói với cô vẫn còn văng vẳng bên tai. Cô đã nói sẽ thật tâm nỗ lực thấu hiểu anh hơn, chuẩn bị tâm thế sẵn sàng bước chân vào thế giới của anh, thế rồi bỗng nhiên lại phát hiện ra sự nỗ lực của cô so với cố gắng của Nhậm Tô vẫn chưa là gì cả. Còn nhớ ngày trước khi còn yêu đương với Vệ Thanh Lãng, cô sẵn sàng vì anh ta mà từ chối những dịp tụ tập với cả lớp, có thể vì cuộc thi hùng biện của anh ta mà cúp tiết, lại chấp nhận tới thư viện vì anh ta dù cô cực kỳ không thích bén mảng tới đó. Thế đấy, nhìn lại xem cô đã làm gì cho Nhậm Tô rồi? Đừng ngụy biện đổ lỗi rằng tình yêu của người trưởng thành sẽ không thể mãnh liệt, nồng nhiệt như lúc xuân xanh, cũng đừng kiếm cớ nói trưởng thành rồi sẽ không bồng bột như khi còn non dại. Ở khoảnh khắc này, cô bỗng thấy tủi thân thay cho Nhậm Tô của cô.

"Sao lại đứng ngây ngốc ở đây rồi?" Nhậm Tô đặt bút xuống, hai tay xoa xoa chân mày, đứng dậy đi tới cửa, chủ động giơ tay nhận lấy hai phần cơm hộp trong tay cô, "Kể cả có định ngắm anh tới chiều thì em cũng nên đặt cơm xuống đã chứ."

"Ai bảo anh đẹp trai quá làm gì!" Đây là lần đầu tiên Cố Gia Ý bắt kịp lời anh. Nhìn Nhậm Tô cười hiền nhẹ nhàng nhận lấy hai suất cơm trong tay mình, cô bất ngờ ôm cánh tay anh, lá gan cũng lớn hơn bình thường, dám giơ tay nhéo mặt anh, "Đây này, bạn trai em đẹp trai thế này cơ mà?"

Nhậm Tô đặt cơm xuống bàn, bày món cô thích ăn nhất ra trước mặt cô, chủ động tách đôi đũa dùng một lần ra, tước bỏ phần xơ trên đũa, sau đó đưa đũa cho cô gái nhỏ vẫn còn đang ôm cánh tay anh nũng nịu, tay phải anh ôm lấy bả vai cô, phì cười, "Hay là để anh gói ghém anh lại rồi gửi chuyển phát nhanh cho em?"

"Gửi chuyển phát nhanh á? Chẳng phải anh vẫn đang ở cạnh em đây hả?"

"Chậc chậc, ở cạnh em, ở cạnh em cơ đấy. Chao ôi, ngọt ngào khiếp nhể?" Cùng với một câu nói gượng gạo này là tiếng đập cửa "Thịch thịch", là vị khách không mời mà đến Triệu Úy Văn, "Xời, ăn có một bữa cơm hộp mà cũng nổi cả da gà, Nhậm Tô ơi là Nhậm Tô, không nhìn ra một quả bầu hồ lô chán ngắt như cậu mà cũng biết nói lời ngon ngọt dỗ dành cơ đấy?"

Trời ạ, Cố Gia Ý đỏ mặt rồi, cô không nghĩ được có người sẽ nghe lén…

"Việc gì?" Nhậm Tô vẫn tập trung gắp đồ ăn cho cô gái nào đó đang cố gắng giảm bớt cảm giác tồn tại của mình, "Không có việc gì thì cậu có thể quay về văn phòng của cậu được rồi đấy."

"Tôi cũng đói bụng mà không có cơm ăn." Ý là anh ta muốn ăn ké.

"Về phòng cậu tự mà gọi đặt cơm đi." Anh không hề đếm xỉa đến.

Triệu Úy Văn trơ mắt nhìn hai người nào đó mải đắm chìm trong thế giới riêng, ung dung ăn đồ ngon, uống nước mát, tức mình nói nhảm: "Nhậm Tô kia, cậu cũng trở mặt quá rồi đấy nhé, cô gái nhỏ nhà cậu chẳng phải cũng có công lao của bọn tôi tìm về cho hả? Cậu ngày nào cũng đi muộn về sớm, lại còn dẫn người tới đây chăm ăn chăm uống chăm tình, còn tôi thì…"

"Chiều nay cậu ở lại xử lý hồ sơ." Chỉ một câu đã thành công chặn họng Triệu Úy Văn, vả lại, Nhậm Tô cũng không muốn Cố Gia Ý biết chuyện này.

"Dựa vào đâu chứ, đã nói cùng nhau tăng ca rồi mà? Thảy hết cho tôi rồi cậu làm gì hả?"

"Hẹn hò."

"Vãi chưởng! Nhậm Tô, cái đồ trọng sắc khinh bạn!"

"Cảm ơn."

"..."

Tiểu Hạ: Tình yêu của tôi với viện trưởng thực ra rất đơn giản, hai chúng tôi cùng đi cướp ngân hàng, cướp thành công sẽ chia đều rồi cao chạy xa bay, trốn chui trốn lủi. Sau đó cậu bị bắt, thà chết cũng không chịu khuất phục, bị bắt vào nhà giam,... bỏ lại một mình tôi buồn bã u sầu, tiêu tiền như nước cố sống cho qua những tháng ngày còn lại.

Đồng Tiểu Phỉ: Tình yêu của tôi với viện trưởng thực ra rất đơn giản, hai chúng tôi cùng đi cướp ngân hàng, cướp thành công sẽ chia đều rồi cao chạy xa bay, trốn chui trốn lủi. Sau đó cậu bị bắt, thà chết cũng không chịu khuất phục, bị bắt vào nhà giam,... bỏ lại một mình tôi buồn bã u sầu, tiêu tiền như nước cố sống cho qua những tháng ngày còn lại.

Hương Hương siêu dễ thương: Tình yêu của tôi với viện trưởng thực ra rất đơn giản, hai chúng tôi cùng đi cướp ngân hàng, cướp thành công sẽ chia đều rồi cao chạy xa bay, trốn chui trốn lủi. Sau đó cậu bị bắt, thà chết cũng không chịu khuất phục, bị bắt vào nhà giam,... bỏ lại một mình tôi buồn bã u sầu, tiêu tiền như nước cố sống cho qua những tháng ngày còn lại.

Bùi Bội Phái: Tình yêu của tôi với viện trưởng thực ra rất đơn giản, hai chúng tôi cùng đi cướp ngân hàng, cướp thành công sẽ chia đều rồi cao chạy xa bay, trốn chui trốn lủi. Sau đó cậu bị bắt, thà chết cũng không chịu khuất phục, bị bắt vào nhà giam,... bỏ lại một mình tôi buồn bã u sầu, tiêu tiền như nước cố sống cho qua những tháng ngày còn lại.

Nghi Gia: Tình yêu của tôi với viện trưởng thực ra rất đơn giản, hai chúng tôi cùng đi cướp ngân hàng, cướp thành công sẽ chia đều rồi cao chạy xa bay, trốn chui trốn lủi. Sau đó cậu bị bắt, thà chết cũng không chịu khuất phục, bị bắt vào nhà giam,... bỏ lại một mình tôi buồn bã u sầu, tiêu tiền như nước cố sống cho qua những tháng ngày còn lại.

Nghi Gia: Tuy tôi không hiểu mấy người đang nói cái gì nhưng vẫn sao chép lại, cảm ơn viện trưởng, nếu cậu bị bắt, tôi sẽ xách theo ba cái đùi gà đến thăm cậu mỗi tuần.

Viện trưởng Kiều: Ê, các người đủ rồi nha!

Viện trưởng Kiều: Chỉ riêng tuần này tôi đã vào đó ba lần rồi đấy.

Thật sự đẩy hết hồ sơ sang cho Triệu Úy Văn, Nhậm Tô đủng đỉnh xử lý nốt chỗ bản vẽ đang làm dở, Cố Gia Ý cầm điện thoại cười mãi không dứt. Đến khi anh ngẩng đầu nhìn cô khó hiểu, cô mới nhịn cười, "Anh cứ tiếp tục đi, làm tiếp đi, kệ em tự vui với đám bạn trên mạng đi."

Bùi Bội Phái: Viện trưởng, điều lãng mạn nhất mà tôi nghĩ được chính là hai chúng ta cùng cướp ngân hàng, cậu bị tóm, còn tôi mặc sức tiêu pha.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!