Chương 16: (Vô Đề)

Thứ ba, vì thèm ăn thịt nướng nên sau khi tan làm Cố Gia Ý đã hẹn Mạnh Hiểu Đình cùng đi ăn đồ nướng BBQ. Đúng sáu giờ tối, hai tay Cố Gia Ý cầm hai ly trà sữa, gọi một đống đồ nướng đều là những món mà cô và Mạnh Hiểu Đình thích rồi ngồi ở vỉa hè đợi nhỏ bạn thân đến.

Chủ nhật tuần trước, khi nhìn thấy Hạ Viện cô đơn đến mất tự chủ, Cố Gia Ý thật sự không biết phải làm sao, lại nhớ tới hôm thứ bảy khi lớp trưởng chơi đại mạo hiểm đã sùng ánh mắt chăm chú thật giả mà tỏ tình với cô ấy, còn có cả lời đề nghị của Hà Tỉ… Đột nhiên Cố Gia Ý cảm thấy có chút mệt mỏi, cô rất muốn nghe giọng nói của Mạnh Hiểu Đình, muốn bị nhỏ bạn thân mắng một câu cho đã tai.

Ngày mùa hè thường rất dài, Cố Gia Ý ngồi ở vỉa hè nhìn dòng người vội vã qua lại rồi lại nhìn đến những nhóm bạn đang ngồi ăn thịt nướng trong tiệm BBQ, nhìn mãi nhìn mãi, cô cũng bắt đầu cảm thấy có chút đói bụng.

"Meo… meo."

Cố Gia Ý nghe thấy tiếng mèo kêu liền cúi đầu tìm kiếm. Một con mèo đen đang đứng kế bên chân cô ngước nhìn lên. Nhìn vào đôi mắt lấp lánh của mèo con, cô vui vẻ nói với nó: "Meo meo, phải làm sao đây, chị cũng đang rất đói bụng nên không thể cho em ăn được, hay là em đợi một lát chị gọi cá nướng cho em nha?"

Cố Gia Ý vẫn đang nhìn vào đôi mắt của mèo con thì chợt nhận được cuộc gọi của Mạnh Hiểu Đình.

"Bảo bối, xin lỗi mày nhiều, lần này lại phải lỡ hẹn rồi, có ca cấp cứu khẩn!" Giọng nói của Mạnh Hiểu Đình lộ rõ sự khẩn trương, Cố Gia Ý còn nghe loáng thoáng từ điện thoại truyền đến cả những tiếng hét yếu ớt, vô cùng ồn ào.

Còn có thể làm gì khác được đây?

Cố Gia Ý gật đầu, "Tao biết rồi, haizz, đúng là những con người bận rộn, thiên thần áo trắng còn không mau đi cứu người đi, người bình thường như tao đành phải thưởng thức mỹ vị một mình vậy!"

"Xin lỗi cục cưng nhiều, lần tới tao nhất định sẽ đi ăn cùng mày, hôm nay mày cứ thoải mái ăn hết phần của tao đi, nếu mày cô đơn thì tao không ngại nhường mày phần của tao đâu haha. Được rồi không nói nữa, tao thật sự rất gấp, có gì nói sau!"

"Ừm, bái bai."

Cuộc điện thoại kết thúc, Cố Gia Ý nhịn không được mà thở dài, bác sĩ khoa ngoại quả thực không phải người thường mà, nói đi là đi, nói có bệnh nhân liền có bệnh nhân, nếu sau này lấy chồng mà vớ phải bác sĩ khoa ngoại thì cuộc sống chắc chắn rất vĩ đại.

Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, nếu Mạnh Hiểu Đình không đến thì đống đồ nướng này cô phải giải quyết thế nào đây?

Chị họ của Cố Gia Ý từng nhận xét về cô như thế này: "Cố Gia Ý thực sự rất giỏi chịu đựng cô đơn, con bé có thể cầm một quyển sách ngồi đọc cả buổi chiều trong nhà mà không di chuyển. Thế nhưng Cố Gia Ý lại sợ sự cô đơn nhất, em ấy không thích phải ngồi một mình ăn cơm, một mình đi dạo phố, một mình ngồi xem phim."

Mà hiện tại Cố Gia Ý sợ nhất cô đơn lại đang ngồi một mình cầm hai ly trà sữa…

Suy nghĩ một lúc, cô lấy điện thoại ra, đăng bài lên WeChat: Ai tới ăn cùng bé, bé nhất định sẽ lấy thân báo đáp liền!

Giờ này cha mẹ Cố Gia Ý chắc đã sớm ăn cơm xong rồi nằm trên giường coi TV, Đơn Đan Đan chắc đang hẹn hò với Lục Hách Nam, Hạ Viện đã về Tô Châu, Khang Tư Kỳ và Mạc Thiều Lăng cũng đều đã có hẹn, còn những người khác thì cô không quen thân lắm, nếu phải ngồi ăn chung với họ thì cô có chút không muốn.

Cố Gia Ý ngồi liệt kê từng cái tên có thể cùng cô ăn BBQ và uống trà sữa ở quán vỉa hè này. Kỳ lạ là sau khi nghĩ đến rất nhiều cái tên thì cuối cùng Cố Gia Ý lại bấm vào WeChat của cái người mình mới vừa thêm bạn bè mấy ngày trước.

Nhậm Tô: Đợi tôi hai mươi phút.

Tin nhắn WeChat của Nhậm Tô đột nhiên hiện lên trên điện thoại của Cố Gia Ý, nhìn cái tên trên điện thoại đang không ngừng nhấp nháy, cô sốc đến mức xém chút nữa làm rớt cả điện thoại. Không lâu sau đó trong lòng Cố Gia Ý lại thấy có chút bối rối, trời đất ơi, phải làm sao nếu Nhậm Tô mặc vest rồi cùng cô ngồi ăn BBQ vỉa hè đây?

Nhậm Tô: ?

Nhậm Tô: Số điện thoại của em là bao nhiêu? Đến nơi tôi sẽ gọi cho em.

Cố Gia Ý vẫn chưa biết trả lời lại thế nào thì Nhậm Tô lại gửi tiếp hai tin nhắn nữa tới, ma xui quỷ khiến thế nào Cố Gia Ý lại gửi cho anh số điện thoại của mình, sau đó âm thầm xóa bài viết cô vừa đăng trong vòng bạn bè.

Nhậm Tô: Được rồi, tôi đi lấy xe trước.

Cố Gia Ý bỏ điện thoại xuống, im lặng thở dài, thật lòng mà nói, từ trước đến nay cô vẫn không thể nhìn thấu được người đàn ông tên Nhậm Tô này, nói đúng hơn thì cô không rõ anh đang có ý gì. Có lúc người đàn ông này rất dịu dàng nhưng sẽ nhanh chóng làm bạn cảm thấy rất xa cách, cũng có lúc anh rất ấm áp nhưng khi bạn lại gần thì anh lại dựng lên một bức tường cản lại, khoảng cách không xa cũng không gần khiến người khác không có cách nào tiến tới.

Anh cũng có lúc rất chiều chuộng bạn nhưng lại cũng nhanh chóng khiến bạn cảm thấy dường như bạn nghĩ nhiều quá rồi, con người như vậy thật sự rất khó để bạn có thể nhìn thấu được.

Cuối cùng thì Nhậm Tô, anh đang có ý gì đây?

Rõ ràng khi tình cờ gặp Nhậm Tô ở bệnh viện, anh chỉ im lặng cười mà không nói câu nào. Rõ ràng lúc tình cờ xem mắt ở "Tháng năm xưa cũ", thái độ của Nhậm Tô không hề biểu hiện một chút tình cảm nào với cô. Rõ ràng khi hai người tình cờ gặp lại ở "Mèo trên mây", anh cũng không hề chủ động nói chuyện, không hề chủ động trao đổi gì. Rõ ràng lúc ở trường đại học T, dù Nhậm Tô có cười rạng rỡ thế nào thì cuối cùng ở hội trường cũng chỉ nhìn cô gật đầu, chưa từng chủ động đến gặp cô, cũng chưa từng nói với cô thêm một câu nào khác. Thế nhưng, mỗi một lần khi Cố Gia Ý cho rằng mối quan hệ của bọn họ chỉ dừng lại ở đó thôi thì giây tiếp theo, anh sẽ lại mang đến cho một cô bất ngờ. Giống như ngày đó, anh chủ động thêm WeChat của cô, giống như hôm ở căng tin trường đại học T, anh chủ động đến chào hỏi cô khiến các bạn học của cô hiểu lầm, hay giống như hiện tại, anh lại muốn đi ăn cùng cô?

Cố Gia Ý đột nhiên phát hiện được một điều đáng sợ, từ trước đến nay cô căn bản đều không thể chống lại sức hút của Nhậm Tô. Giống như vừa rồi rõ ràng cô có thể từ chối, rõ ràng có thể nói dối rằng cô đã có hẹn với người khác, rõ ràng có thể không cần nói số điện thoại cho anh biết cũng được mà?

Hai mươi phút sau, không lâu cũng không mau, Cố Gia Ý cúi đầu ngồi suy nghĩ chuyên tâm đến mức kể cả khi Nhậm Tô đứng ở bên cạnh đã được một lúc mà cô vẫn không nhận ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!