Chương 26: (Vô Đề)

Moon_xinh

Du Khâm 19 tuổi, vì vậy hiểu biết về mặt tình

cảm cũng không thể tránh khỏi ấu trĩ. Anh bướng bỉnh nghĩ rằng, chỉ cần

Mục An dựa vào anh, Mục An sẽ không có cách nào rời đi cả. Về việc dựa

vào, bất kể là về mặt tâm lý hay là thân thể, dù là hình thức nào anh

cũng không để ý.

Nhín ánh mắt mờ mịt của Mục An dưới thân mình, Du Khâm nhẹ nhàng hôn lên cánh môi phớt hồng của cô: "Sợ sao?"

Mục An lắc đầu, vươn tay xoa nhẹ lên mặt anh, ôn nhu hỏi: "Du Khâm, anh… yêu em không?"

Du Khâm chống hai tay bên cạnh người cô, cười nhẹ: "Ngoan, em không biết

hỏi đàn ông vấn đề này khi ở trên giường, đáp án vĩnh viễn đều là khẳng

định sao?" Nhìn mắt Mục An hơi lóe lên, Du Khâm cúi người ngậm vành tai

cô, thì thầm: "Anh yêu em, mặc kệ là lúc nào, mặc kệ là nơi nào, đáp án

đều là khẳng định."

Mục An cong cong vầng mắt, Du Khâm cảm thấy trong nháy mắt đó, một nụ cười ấy như ngàn hoa đua nở. Cô ôm lấy cổ anh, hôn

lên xương quai xanh của anh, nhẹ nhàng hút lấy. Xoay người để anh xuống

dưới: "Du Khâm, nếu như anh gạt em, em sẽ làm cho anh hối hận cả đời."

Lúc đó, Du Khâm không suy nghĩ sâu xa xem cái hối hận cả đời kia kết cục sẽ như thế nào, cho đến khi ngày đó xảy ra, anh mới hiểu được, Mục An

thực sự bị anh dồn vào góc chết.

Mục An cầm tay anh từng chút từng

chút một lướt qua vùng ngực đang phập phồng của cô, một cảm xúc ôn nhu,

mềm mại, làm cho hơi thở của Du Khâm trở nên gấp gáp. Mái tóc dài phủ

qua vai, áo sơ mi hở cổ để lộ ra chiếc cổ dài thon thả của cô, ngón tay

Du Khâm đỡ sau gáy cô chậm rãi vuốt ve. Cô cắn từng chiếc, từng chiếc

cúc áo sơ mi của anh để lộ ra lồng ngực săn chắc, nhiệt độ cơ thể nóng

hổi cơ hồ có thể bỏng tay. Ngón tay Mục An trắng nõn đi thẳng xuống dưới bụng của anh, bàn tay đặt trên cơ bụng rắn chắc, chỉ chốc lát, Mục An

đã ngây người.

Du Khâm thuận thế ôm cô lăn một vòng, Mục An lại bị

đặt dưới thân anh một lần nữa. Nhìn cô đỏ ửng hai má, tay Du Khâm thăm

dò vào vạt áo cô, ngón tay anh nhẹ nhàng trêu trọc các nơi mẫn cảm trên

cơ thể cô, mang lại từng trận từng trận cảm xúc. Mục An bỗng nhiên không dám nhìn thẳng vào anh, đến lúc cảm nhận được vật cứng dưới bụng mình

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!