Hứa Hoài Thâm mới nhìn thoáng qua bài thi thì Hách Bội Bội đẩy cửa tiến vào.
"Đã để các em đợi lâu rồi.
"Cam Niệm đành phải cất bài thi để tý nữa hỏi lại. Cũng vì Hứa Hoài Thâm lựa chọn ngồi bên cạnh cô nên tâm tình của cô lại tốt lên. Đầu tiên Hách Bội Bội tỏ ý cảm ơn mọi người đã nguyện ý giúp cô quản lý lớp, sau đó cô bắt đầu giao nhiệm vụ cụ thể cho từng người. Cam Niệm chủ yếu phụ trách việc điểm danh hàng ngày và giúp đỡ Hứa Hoài Thâm trong các hoạt động lớn nhỏ."Gần đây cô nghe thầy Nhậm phản ánh giờ tự học buổi tối của lớp chúng ta khá là mất trật tự. Cô tính toán bắt đầu từ tối mai, mỗi một bạn trong ban cán sự sẽ thay phiên nhau đến trực lớp, các em vẫn làm bài tập như bình thường, chỉ cần lớp duy trì trật tự là được, ai cố ý làm sai thì báo tên người đó cho cô.
"Phân công xong mọi việc, cũng không còn việc gì lớn nên Hách Bội Bội không làm mất thời gian của mọi người, cô cho tất cả về lớp tự học. Ngải Minh nói mình bị đau bụng, cô bạn nhanh chân chạy đến WC, còn Cam Niệm sẽ về lớp trước. Vừa ra khỏi cửa phòng họp, Cam Niệm tự nhiên đi đến bên cạnh Hứa Hoài Thâm,"Hứa Hoài Thâm, bài này làm như thế nào vậy?"
Đèn hành lang chiếu lên khuôn mặt sạch sẽ của Hứa Hoài Thâm, khiến cậu trở nên gần gũi hơn, cậu tiếp nhận bài thi từ tay Cam Niệm.
Lúc này Hách An cũng đi tới, cô bạn thoải mái đi bên phải Hứa Hoài Thâm
Cam Niệm đối diện với ánh mắt Hách An, thấy khoé miệng cô bạn khẽ cong, ánh mắt dương dương tự đắc mang theo địch ý cùng tuyên thệ chủ quyền.
Cam Niệm hơi ngẩn người, mà Hứa Hoài Thâm ở bên cạnh lại nhíu mày.
Hứa Hoài Thâm nhìn về phía Hách An, Hách An còn tưởng Hứa Hoài Thâm đang định nói chuyện với mình, cô chờ mong nhìn vào khuôn mặt cậu, không nghĩ tới cậu lại hỏi—
"Còn có việc gì sao?
"Nụ cười trên mặt Hách An lại một lần nữa cứng đờ, cô á khẩu không trả lời được. Mãi sau cô mới mím môi nói,"Không… không có việc gì. Vậy các cậu tiếp tục bàn luận đi, tớ về lớp trước đây."
Hách An cũng là người thông minh, cô đương nhiên hiểu ý Hứa Hoài Thâm là đừng quấy rầy cậu ta cùng Cam Niệm.
Cô biết tính cách Hứa Hoài Thâm lạnh nhạt, cô tưởng rằng nếu mình đi cùng thì cậu ta nếu không kháng cự thì sẽ là cam chịu. Nhưng dựa vào cái gì mà Cam Niệm có thể đi cùng cậu, còn cô thì không?
Hách An bước nhanh về phía cầu thang, cô quay đầu lại nhìn Cam Niệm, đôi tay chậm rãi nắm chặt.
Toàn bộ quá trình Cam Niệm đều ngây ngốc, mãi đến khi Hách An rời đi thì cô mới phục hồi tinh thần.
Tâm tư thiếu nữ màu hồng lại bắt đầu xuất hiện, cô lấy bài thi trong tay Hứa Hoài Thâm rồi nhẹ nhàng cười nói:
"Đến lớp học tớ hỏi lại.
"Bởi vì vui vẻ nên giọng Cam Niệm cũng trở nên bay bổng, tựa như lông chim quét vào lòng Hứa Hoài Thâm. Đi bên cạnh hai người còn có những người khác trong ban cán sự, bọn họ đều nhìn Hứa Hoài Thâm cùng Cam Niệm với ánh mắt khác lạ, xen lẫn tò mò và sợ sệt. Còn Cam Niệm lại không hề để ý. *** Buổi tối trở lại ký túc xá, Ngải Minh cùng Huệ Hân Nhi nói chuyện phiếm, Tần Ý vùi đầu vào đống mỹ phẩm, Cam Niệm ngồi xem video khiêu vũ của một vũ đoàn, miệng lẩm bẩm hát theo, tai thì nghe hai người bên cạnh nói chuyện về ban cán sự."Càng nghĩ càng thấy kỳ quái, tớ không ngờ Hứa Hoài Thâm lại tranh cử chức lớp trưởng." Ngải Minh nói.
"Đúng vậy, làm lớp trưởng rất vất vả, lại còn phải nói chuyện với tất cả các bạn trong lớp…"
Cam Niệm đột nhiên quay đầu sang, cô cười nói:
"Người ta cũng đâu phải người câm, làm sao lại phải ngại việc nói chuyện. Với lại Hứa Hoài Thâm học rất tốt, làm lớp trưởng cũng không ảnh hưởng đến việc học của cậu ấy."
Ngải Minh nghe ra được ý che chở trong lời nói của Cam Niệm, cô bèn trêu chọc:
"Cậu mới chỉ ngồi trước bàn Hứa Hoài Thâm mà đã bắt đầu nói tốt cho cậu ấy… Có phải cậu đã thích người ta rồi hay không?"
Cam Niệm khẽ nhướn mi, bình tĩnh thừa nhận: "Đúng vậy, tớ rất thích cậu ấy!!!"
"???!!!!"
Ngải Minh, Huệ Hân Nhi lập tức chạy đến bên cạnh Cam Niệm, bọn họ vây xung quanh Cam Niệm với vẻ mặt khó tin:
"Cam Niệm, cậu nói nghiêm túc sao? Là loại thích nào vậy?!"
"Khụ khụ…" Cam Niệm suýt chút nữa thì bị họ doạ đến, "Các cậu kinh ngạc như thế làm gì?"
Ngải Minh xua tay nói, "Trước đây cậu còn từng nói với tớ là cậu không phải dạng mê trai đẹp! Không phải dạng nữ sinh nông cạn!"
Cam Niệm gãi gãi chóp mũi giải thích: "Hứa Hoài Thâm không chỉ đẹp trai… Những mặt khác còn rất ưu tú."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!