Chương 46: Tống Lực Ngôn

Trước khi chia xa, dù trong lòng khổ sở nhưng Cam Niệm vẫn mỉm cười. Nhưng đến khi Hứa Hoài

Thâm rời đi, cô thật sự không cười nổi.

Hứa Hoài Thâm rời đi tuần đầu tiên, mỗi ngày Cam Niệm đều ngây ngốc ở nhà.

Đôi khi làm bài tập cũng sẽ nhớ đến cậu, cô nắm bút nhìn về phía cửa sổ

rồi ngồi ngẩn ngơ cả tiếng đồng hồ.

chỉ nhớ rõ câu cuối cùng cậu vừa cười vừa nói với cô là "Đừng khóc", sau đó cô về nhà, chui vào phòng ngủ khoá trái cửa, lên giường trùm chăn

khóc sưng cả mắt.

Bố mẹ không biết đã xảy ra chuyện gì, mà Cam Niệm thì nói dối mình bị rơi ví tiền.

Dù vậy cuộc sống thì cứ tiếp diễn, chuyện xưa vẫn còn tiếp tục.

Hứa Hoài Thâm chuyển đến trung học Cần Lực, gặp phải không ít áp lực cùng

vô số đối thủ cạnh tranh. Tất nhiên người thích cậu cũng không ít. Có

rất nhiều nữ sinh bị vẻ bề ngoài của cậu hấp dẫn, tính cách lạnh lùng,

thành tích ưu tú, đã thế vừa chuyển đến đã có tên tuổi tại trường.

Hứa Hoài Thâm không chỉ học ở trên lớp, trở lại ký túc xá cũng viết viết

chép chép, mọi người đều nói học bá không phải thiên tài, cũng phải dành nhiều thời gian mới được thành tích như vậy. Nhưng chỉ có Hứa Hoài Thâm mới biết, cậu đang chuẩn bị cho Cam Niệm.

Hứa Hoài Thâm soạn đề cương ôn tập cho Cam Niệm, cậu sẽ đề cử một vài cuốn

sách tham khảo cùng nội dung trọng tâm, sau đó theo định kỳ gửi về nhà

cho cô.

Cam Niệm vì không muốn ảnh hưởng

học tập của Hứa Hoài Thâm, từ thứ hai đến thứ sáu cô không hề liên lạc

với cậu, cô không muốn cậu bị phân tâm. Còn tất cả nhớ nhung đều được cô chôn sâu ở đáy lòng, sau đó chuyển hoá thành động lực vô hạn.

Yêu thích một người chính là đập tan tất cả mọi trở ngại, để có thể càng gần người đó.

***

Kỳ nghỉ hè nhanh chóng qua đi, mọi người cùng nhau nghênh đón năm học cuối cùng của thời cấp ba.

Ngày điểm danh, Cam Niệm đến lớp thì thấy xung quanh mọi người đều náo nhiệt.

"Niệm Niệm, cậu đến rồi." Huệ Hân Nhi nhìn thấy Cam Niệm thì kích động vui vẻ, cô vội vàng lôi kéo bạn mình ngồi xuống.

"Hân Nhi, đã lâu không gặp."

Cam Niệm nhéo má bạn, "Sao cậu lại không béo lên tý nào vậy."

"Gần đây mỗi ngày tớ đều chạy bộ, bố mẹ muốn tớ phải rèn luyện thân thể thật tốt ở năm cuối cấp, bằng không sẽ ăn không tiêu. Sau này nếu cứ có tiết nào trống thì tớ sẽ xuống sân chạy bộ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!