Chương 42: Phẫn nộ

Ăn uống no nê, mọi người nói muốn tiếp tục đi tăng hai, địa điểm tiếp theo chính là KTV.

Cam Niệm với bạn cùng phòng đi bộ qua đó, nhắc đến chuyện xảy ra tối nay, Ngải Minh liền nói: "Cam Niệm, tớ thật sự hâm mộ cậu, có thể ở bên một người ưu tú như lớp trưởng, chúc mừng cậu nha."

"Niệm Niệm cũng rất ưu tú, hai người bọn họ là trai tài gái sắc, tớ nói đúng không?" Huệ Hân Nhi hếch cằm lên.

"Đúng đúng đúng, hai người chính là kim đồng ngọc nữ!"

Cam Niệm nhếch môi cười, "Các cậu chỉ biết lôi tớ ra trêu chọc thôi."

"Làm gì có chuyện đấy, tớ rất khâm phục khi cậu có thể tán đổ được lớp trưởng đó. Hơn nữa ngay từ lớp mười, lớp trưởng đã nổi tiếng là nhân vật làm mưa làm gió ở trường, có rất nhiều nữ sinh theo đuổi cậu ấy."

Cam Niệm lẩm bẩm: "Nói không chừng ở trường mới cũng có nhiều nữ sinh thích cậu ấy như vậy…"

"Thì ra cậu lo lắng chuyện này? Yên tâm đi, chắc chắn trong lòng lớp trưởng chỉ có mình cậu.

"Đi đến quán KTV, mấy bạn học đi trước bao gồm cả Hứa Hoài Thâm có lẽ đã vào trong phòng hát. Cam Niệm nói với bạn cùng phòng là vào phòng hát trước đi, còn cô muốn đi vệ sinh. Ra khỏi nhà vệ sinh, điện thoại trong túi rung lên, Cam Niệm lấy ra xem thì thấy cô bạn thân Doanh Doanh gọi điện cho mình."Niệm Niệm, cậu đang ở đâu vậy?

Được nghỉ hè rồi, ngày mai có muốn ra ngoài chơi hay không?"

Cam Niệm cười cười, giờ phút này cô chưa lấy lại được tinh thần nhưng vẫn đồng ý:

"Được đó, hôm nay tớ cũng mới thi xong."

Bối Doanh Doanh phát hiện ra Cam Niệm có điểm không thích hợp, "Cậu làm sao vậy, nghe giọng có vẻ mệt mỏi?"

"Tớ không sao, chỉ là… tâm tình không được tốt cho lắm."

"Xảy ra chuyện gì sao?"

Cam Niệm dùng một tay lấy khăn giấy để lau tay, cô dựa người vào tường rồi từ từ nói: "Hôm nay tớ mới được biết học kỳ sau Hứa Hoài Thâm sẽ chuyển đến trung học Cần Lực ở thành phố S."

"Hả?! Vậy hai cậu phải làm sao bây giờ?"

"Còn có thể làm sao được chứ." Cam Niệm đem suy nghĩ từ trong lòng mình nói ra, "Tớ rất sợ hai đứa tớ có khả năng sẽ tan rã. Sau này lên đại học có thể học chung một thành phố hay không cũng là một vấn đề, haizzz."

"Thôi, cậu cũng đừng lo lắng. Bây giờ hãy nói chuyện rõ ràng với Hứa Hoài Thâm, để xem cậu ấy nói như nào."

"Ừm…"

"Cam Niệm—" Giọng của một nam sinh vang lên.

Cam Niệm ngẩng đầu nhìn về phía phát ra giọng nói, cô thấy có một nam sinh đứng cách mình khoảng ba mét.

Cậu ta mặc đồng phục màu lam, cao khoảng 1m75, dáng người cao gầy, trên mặt đeo một chiếc kính gọng đen.

Cam Niệm thoáng suy nghĩ, đây không phải là Trình Cần lớp bên cạnh sao?

Trước lúc diễn ra đại hội thể thao năm ngoái, cậu ta từng bắt chuyện với cô

vào tiết thể dục, nhìn dáng vẻ ngượng ngùng khi ấy của cậu ta, cô còn

cảm thấy có điểm đáng yêu. Nhưng mà sau đó hai người cũng không nói

chuyện gì với nhau, thỉnh thoảng gặp nhau ở hành lang thì cũng chỉ gật

đầu một cái coi như chào hỏi.

Cam Niệm gật đầu đáp lại Trình Cần, sau đó cô nhỏ giọng nói với Bối Doanh Doan là trở về sẽ gọi điện cho cô bạn sau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!