Chương 38: Thích tôi như vậy?

Sau khi Phương Bác đưa sữa chua đến cho Cam Niệm thì anh ta hoàn toàn biến

mất trong thế giới của cô, chuyện này trở thành một cơn sóng nhỏ và

nhanh chóng bị lãng quên.

Buổi tối thứ

bảy, Cam Niệm ở nhà một mình, La Thiên Tân ra ngoài chơi với bạn, Cam

Thanh cùng La Kiện tất bật ở quán tào phớ. Bà gọi điện về bảo cô tự lo

bữa tối.

Cam Niệm dạo quanh phòng bếp một vòng, cô phát hiện ra trong nhà đã hết đồ ăn, chỉ còn duy nhất mỳ gói

nhưng lại không có gì để nấu kèm.

Cam Niệm chán nản trở lại phòng, cô ngả người xuống giường, vuốt ve cái bụng đói meo của mình rồi khẽ buông một tiếng thở dài.

Cam Niệm cầm điện thoại, mở wechat gọi điện cho Hứa Hoài Thâm.

"Alo?"

"Hứa Hoài Thâm—" Nghe được giọng nói của cậu, khoé môi cô liền tự động giơ lên, cô trở mình nằm nghiêng trên giường.

"Cậu sao vậy?"

Hứa Hoài Thâm vừa mới ăn cơm xong, lúc này cậu đang ở phòng chơi với Gạo Nếp.

"Không có gì, chỉ là nhớ cậu thôi.

"Cam Niệm thẳng thắn nói. Đầu bên kia im lặng ba giây, Cam Niệm liền cười thành tiếng:"Hứa Hoài Thâm, chẳng lẽ cậu không nhớ tớ chút nào sao?"

"…. Từ nãy tôi vừa ăn cơm xong, giờ mới cầm điện thoại.

"Không hiểu sao Cam Niệm lại cảm thấy đã lâu rồi mình không nói chuyện phiếm với Hứa Hoài Thâm, không được nghe giọng nói của cậu ấy. Cô vô lý nói:"Không cần cậu phải giải thích, tớ biết cậu cũng nhớ tớ!"

Bên môi Hứa Hoài Thâm bất đắc dĩ hiện lên ý cười, cậu lảng sang chuyện khác:

"Cậu đã ăn cơm chưa?"

Nói đến chuyện này, bụng Cam Niệm lập tức cồn cào, "Chưa… Một mình tớ ở nhà nên không biết ăn gì, mà tớ lại lười xuống dưới ăn."

"Giờ này mà còn chưa ăn cơm tối, cậu đã quên lần trước mình bị đau dạ dày rồi sao?" Có một lần vào cuối tuần, Cam Niệm cũng lười nấu cơm và cứ để bụng nói như thế, cuối cùng đến chín giờ tối thì dạ dày lập tức bị đau.

"Phải làm sao bây giờ…"

"Cậu ra ngoài ăn cơm đi, tôi đi cùng cậu."

Cam Niệm bất ngờ ngồi bật dậy, "Thật vậy sao?!"

"Ừm, tôi xuất phát bây giờ. Cậu muốn ăn gì thì gửi địa chỉ qua đây rồi tôi sẽ qua đó."

Cam Niệm vui vẻ cười híp cả mắt: "Được được được, tớ thay quần áo rồi đi."

Hai người hẹn nhau đi ăn lẩu xoay tròn, quán ăn chỉ cách chung cư nhà Cam Niệm khoảng mười lăm phút đi bộ.

Cam Niệm tới nhanh hơn Hứa Hoài Thâm, cô vào trong trước để đợi cậu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!