Chương 32: Làm tôi lo lắng

Xe ô tô liên tục di chuyển trên đường đồi núi ngoằn ngoèo khúc khuỷu, mãi đến tận trưa bọn họ mới đi đến một thôn nhỏ trong núi.

Kỳ thật nơi này chính là quê của La Kiện, nhưng vì vị trí hẻo lánh nên mỗi năm vào dịp tết Thanh Minh và tết Âm Lịch thì cả nhà bọn họ mới trở về.

Ô tô dừng lại trước một gian nhà gạch đỏ, thân thích của nhà họ La đều đi ra nghênh đón.

Cam Niệm lúc này đã đầu váng mắt hoa, vừa xuống xe là cảm giác dạ dày lại

bắt đầu nôn nao, cô nhíu mày, chạy đến bên cái mương nhỏ, tay chống lên

vách tường.

Cam Thanh thấy mặt mày Cam Niệm tái nhợt thì vội vàng tiến lên vỗ lưng cho con gái, "Con sao rồi?"

La Kiện và La Thiên Tân thấy thế cũng lập tức đi qua.

"Đứa nhỏ này sao lại say…

"Cam Thanh còn chưa nói xong thì Cam Niệm đã không khống chế được mà nôn hết các thứ ra ngoài. Cam Niệm nôn xong mới cảm thấy dễ chịu hơn đôi chút. Cam Thanh đưa giấy và nước cho con gái,"Con súc miệng đi."

Mẹ của La Kiện — Lý Tú chống gậy tiến lại gần, lúc nhìn thấy dáng vẻ yếu ớt của Cam Niệm, bà không nhịn được mà quở trách: "Thân thể của con bé này quá là kém, haizzz"

La Kiện đỡ lấy tay mẹ mình, ông dịu dàng giải vây giúp Cam Niệm:

"Đường đến đây thật sự xóc nảy, Niệm Niệm vốn dĩ đã bị say xe mà mẹ.

"Thấy sắc mặt mẹ không được tốt lắm, La Kiện bèn nháy mắt với La Thiên Tân. La Thiên Tân lập tức tiến lên dìu phía tay bên kia của bà,"Bà nội, bên ngoài gió lạnh, chúng ta đi vào trong trước nhé?"

Một câu "bà nội" của La Thiên Tân đã khiến gương mặt Lý Tú hiện lên tươi cười, bà gật đầu nói:

"Được, đúng là cháu trai ngoan của bà nội." Bà nhìn về phía Cam Thanh và Cam Niệm, ngữ khí không có cảm xúc gì, "Hai người cũng nhanh chóng vào trong đi, họ hàng thân thích còn đang ở đây."

Mấy người kia rời đi, Cam Niệm mới dần dần hồi phục, nhưng cô vẫn rầu rĩ không vui.

Lý do chính là vì thái độ của bà nội.

La Kiện ly hôn không lâu thì bố qua đời do bị ung thư gan. Lý Tú hy vọng La Kiện nhanh chóng đi thêm bước nữa rồi sinh thêm con.

Nhưng một năm sau, La Kiện lại đưa Cam Thanh và Cam Niệm về nhà. Lý Tú không

nghĩ tới con trai lại thích người đã từng lập gia đình, lại còn có cả

con gái chỉ lớn hơn Thiên Tân có mấy tuổi.

Đối với mấy chuyện kiểu này, người già nhất thời không tiếp thu nổi, bà sợ

cháu trai sẽ khổ nhưng con trai lại khăng khăng muốn cưới Cam Thanh,

cuối cùng bà chỉ có thể đồng ý với hôn sự này.

Sau khi con trai tái hôn, định kiến trong lòng Lý Tú cũng chậm rãi tiêu tan nhưng bà vẫn còn tư tưởng trọng nam khinh nữ, hơn nữa Cam Niệm lại

không có máu mủ ruột già gì với nhà bà, cho nên bà càng thiên vị La

Thiên Tân hơn.

Khi Cam Niệm còn nhỏ, cô

chỉ nhớ rõ mỗi lần về quê, họ hàng thân thích chỉ thích nói chuyện vui

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!