Nghỉ lễ quốc khánh, Cam Niệm về nhà.
Vừa vào đến cửa, Cam Niệm đã ngửi thấy mùi thơm, cô hít hít cái mũi rồi nói: "Thơm quá!"
Cam Thanh đi ra khỏi phòng bếp, bà cầm ba lô cho Cam Niệm, "Nhanh nào, dượng La nấu canh hạt sen móng giò cho con đó, mau vào uống đi.
"Ánh mắt Cam Niệm rực sáng, cô nhanh chóng chạy vào phòng bếp, La Kiện vừa cười vừa múc một chén canh cho cô,"Niệm Niệm về thật đúng lúc, canh được rồi đây."
"Con cảm ơn dượng.
"Cam Niệm vừa nói xong đã bị xoa đầu,"Còn khách khí với dượng như vậy làm gì."
"Con không khách khí, con sẽ uống hết hai chén canh."
Cam Niệm ngồi uống canh, La Kiện trở lại phong bếp tiếp tục nấu đồ ăn, Cam Thanh tiến vào nói chuyện cùng con gái, Cam Niệm hỏi mẹ sao giờ này Thiên Tân còn chưa trở về.
"Chắc là lại bị thầy giáo bắt ở lại." Bà ngó vào phòng bếp rồi nhỏ giọng nói, "Hôm qua Thiên Tân biết con sẽ về, nó đã rất vui vẻ.
"Cam Niệm mở to hai mắt,"Em ấy vui vẻ cái gì vậy mẹ?"
"Con không biết sao, Thiên Tân rất thích ở chung một chỗ với con. Khi còn học cấp 2, không phải con thường xuyên dẫn nó ra ngoài chơi sao?
"Hiện tại Thiên Tân bước vào thời kỳ phản nghịch nên không thích nghe lời, nhưng tình cảm chị em của hai người vẫn rất tốt. Cam Niệm cười cười,"Tối nay con sẽ chơi với em ấy."
Buổi tối cơm nước xong xuôi, Cam Niệm vào phòng Thiên Tân đã thấy trên bàn học của em trai để đầy đồ ăn vặt mà cô thích.
"Em mua cho chị đấy à?
"Cam Niệm nhướn mày hỏi. La Thiên Tân lập tức phủ nhận, giọng điệu lại không được tự nhiên,"Ai bảo là mua cho chị, em mua cho em ăn."
Cam Niệm cũng mặc kệ cậu, cô bóc một túi bim bim rồi lấy di động ra:
"Cùng chị chơi bắn gà nào."
"Chị… có chơi được không đấy?" Vẻ mặt cậu ghét bỏ.
"Chính vì không chơi được nên mới cần em mang, bằng không thì muốn em chơi cùng làm gì?!"
"Được rồi…
"La Thiên Tân cười nhạo một tiếng, khóe miệng lại không nhịn được mà giơ cao lên. Sau khi bắn gà đã tay, Cam Niệm đi tắm rửa rồi leo lên giường. Cô mở wechat, nhập mã wechat vào khung tìm kiếm rồi ấn nút thêm bạn. Ba phút sau, wechat thông báo cô và"_GN_" đã trở thành bạn bè, hai người có thể bắt đầu trò chuyện.
Cam Niệm cầm di động mà tâm nở hoa, cô ôm điện thoại lăn qua lộn lại rồi cười một mình trên giường.
Nghĩ đến chiều qua, cô mặt dày muốn mã wechat của Hứa Hoài Thâm, cuối cùng cũng thành công, cô đã vui vẻ muốn điên lên được.
Thật ra Cam Niệm có QQ của Hứa Hoài Thâm, nhưng cô phát hiện ra ngày thường cậu rất ít dùng QQ, cho nên phải có wechat thì mới có thể gần với cuộc sống của cậu ấy hơn.
Cam Niệm lập tức nghĩ biệt danh cho cậu, nên đặt như nào được đây… Hứa Hoài Thâm? Không được, như vậy quá khách sáo.
Lớp trưởng?
Cũng không được, nghe có vẻ xa cách quá.
Hoài Thâm …? Cảm giác vẫn còn thiếu thiếu thì đó.
Cuối cùng Cam Niệm gõ hai chữ: Thâm Thâm.
Vừa viết xong là mặt Cam Niệm đã đỏ bừng. Trời ạ! Thật là xấu hổ (*/ω\*)
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!