Chương 7: (Vô Đề)

Editor: Gấc.

Ngày kế tiếp là chủ nhật, chuyến đi công tác của Trần Nam phải đến thứ hai tuần sau mới bắt đầu.

Vậy nên cả một ngày chủ nhật đó, Trần Nam đều rảnh rỗi. Từ sáng sớm, Đinh Bán Hạ đã chạy ra ngoài đi ăn sáng với Trần Nam, sau đó dẫn cô ấy đến một vài nơi đặc sắc ở địa phương để chơi.

Hai người chạy đi mua kẹo bông gòn, tiếp đó vừa ăn kẹo bông gòn vừa dạo chơi khắp nơi.

Trần Nam ăn một miếng kẹo bông gòn, xúc động nói: "Cảm giác như đột nhiên quay về thời đại học vậy."

Đinh Bán Hạ gật đầu.

Thời đại học, hai người các cô cực kỳ thích ra ngoài đi dạo lung tung vào cuối tuần. Hai người đều sẽ mua chút đồ ăn vặt, sau đó vừa đi vừa ăn, quả thực họ đã đi đến những địa điểm thú vị ở thành phố B và các thành phố lân cận vài lần trong suốt 4 năm.

Như bây giờ, cô ấy bỗng cảm thấy mình như quay về thời đại học.

Trần Nam thở dài: "Cũng không ngờ đã trôi qua lâu như vậy, bây giờ trong nhà cũng bắt đầu ép đi xem mắt. Hạ Hạ, chúng ta thật sự đến tuổi yêu đương kết hôn rồi sao?"

"Mình đã bắt đầu đi xem mắt rồi."

Đinh Bán Hạ ăn luôn miếng kẹo bông gòn cuối cùng, sau đó cô ném xiên tre vào thùng rác, ngồi trên ghế dài: "Người solo từ khi còn trong bụng mẹ và chưa từng yêu đương như mình chỉ có thể xem mắt thôi sao?"

Trần Nam chợt nhớ tới điều gì đó, cô ấy nhếch miệng cười, cũng ngồi lên ghế dài, sau đó nhích lại gần Đinh Bán Hạ: "Hạ Hạ! Cậu cảm thấy Từ Lục Ly thế nào?"

Đinh Bán Hạ giật giật khóe miệng.

"Làm sao vậy?"

Trần Nam huých cô bằng khuỷu tay: "Cậu thật sự không nhìn ra à? Người bạn học cấp 3 này chắc chắn có ý với cậu!"

"Từ Lục Ly?" Đinh Bán Hạ cười vô cùng mềm mại: "Nếu Từ Lục Ly thật sự có ý với mình, mình sẽ livestream chép sách 1 tiếng."

Trần Nam: "..."

Tàn nhẫn như vậy ư?

Cô ấy biết chuyện Đinh Bán Hạ ghét nhất trên đời chính là chép sách. Mỗi lần cô cực kỳ chắc chắn về chuyện gì đó, cô đều sẽ lấy "Livestream chép sách 1 tiếng" ra để thề độc chứng minh bản thân.

Sự thật cũng chứng minh, Đinh Bán Hạ chưa từng chép sách bao giờ.

Trần Nam hơi bực bội, chẳng lẽ thực sự cảm giác của mình đã sai?Sau khi dạo chơi cả ngày, hai người quay về khách sạn Trần Nam ở.

Đinh Bán Hạ cầm ipad của Trần Nam: "Đêm nay xem phim gì đây?"

"Không xem phim không xem phim." Trần Nam vội vàng xua tay: "Đêm nay là tiệc sinh nhật của Thù Vinh, bọn họ tổ chức ca hát trên YY (*), còn mời idol của mình đến livestream. Lâu lắm rồi mình chưa thấy idol của mình lên YY livestream, quá hiếm."

(*) YY: Là một nền tảng livestream giọng nói/ chat voice của TQ. Tất nhiên vẫn có khung gõ đối thoại. Để chat người dùng cần tạo một kênh YY có đánh số bất kỳ, số này có thể coi như địa chỉ của kênh. Có thể lựa chọn chức năng quản lý, tức là chỉ có người được chủ phòng cho phép mới có thể nói, còn những người khác chỉ có thể gõ chữ trên box chat.

Đinh Bán Hạ: "..."

Trần Nam, rốt cuộc cậu đặt bạn thân ở vị trí nào!

Trần Nam mỉm cười với vẻ hối lỗi: "Ờ thì, Hạ Hạ, mình thật sự rất coi trọng cậu, nhưng thực sự lâu lắm rồi idol của mình không tới YY livestream, năm ngoái anh ấy còn không tổ chức sinh nhật. Nếu không phải quan hệ của anh ấy và Thù Vinh tốt, thì hoàn toàn không có khả năng mời được anh ấy…"

Cô Đinh mềm mại và đáng yêu thở dài.

"Mấy giờ bắt đầu?"

Trần Nam nhìn điện thoại: "Sắp rồi. Bây giờ là 7 giờ rưỡi, 8 giờ sẽ bắt đầu. Mình phải đi chiếm chỗ trên YY trước đã, nếu không lát nữa có lẽ sẽ không vào được."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!