Chương 43: (Vô Đề)

Loại chuyện như gặp phụ huynh, thực ra vẫn rất sung sướng.

Sung sướng chỗ nào?

Là như thế này.

Cô Đinh ăn cơm tối xong, lại ngồi trên sofa xem TV cùng bố mẹ Từ và Từ Lục Ly, sau đó liếc nhìn đồng hồ treo tường: "À, hôm nay cũng không còn sớm nữa, cám ơn dì và chú đã chiêu đãi, cháu về nhà trước ạ."

Mẹ Từ đã ở cùng Đinh Bán Hạ 1 ngày, bà ấy thật sự rất thích cô gái vừa ngoan ngoãn vừa thông minh này, cho nên lúc này bà ấy có chút không nỡ xa cô: "Có muốn ngồi thêm một lát không? Dì gọt hoa quả cho cháu nhé."

Đinh Bán Hạ xua xua tay: "Thôi ạ, hôm nào cháu lại qua đây chơi với dì."

Mẹ Từ gật đầu: "Được rồi, vậy bảo Lục Ly đưa cháu về."

Nói rồi, bà ấy lấy...

Một bao lì xì từ trong túi ra.

Đinh Bán Hạ sửng sốt, giây tiếp theo cô phát hiện, bố Từ cũng lấy một bao lì xì ra khỏi túi.

Mẹ Từ: "Lần này đột nhiên nghe Lục Ly nói cháu muốn tới, không thể chuẩn bị quà cáp gì, nên đưa một bao lì xì nhỏ, quà thì để hôm khác bù sau. Hạ Hạ, cháu đừng để ý nhé, dì và bố Lục Ly đều rất thích cháu."

Trong lúc nhất thời, Đinh Bán Hạ không biết có nên nhận hay không...

Từ Lục Ly mỉm cười, sau đó anh xoa đầu Đinh Bán Hạ: "Bố mẹ anh cho, em cứ nhận đi. Cũng là tấm lòng của họ."

Sau khi Đinh Bán Hạ ngoài mặt thì có vẻ nơm nớp lo sợ nhưng nội tâm lại mừng thầm nhận hai bao lì xì, sự vui mừng trong lòng cũng biến thành kinh ngạc.

Không đúng, sao trọng lượng của hai bao lì xì này lại nặng thế?!

Tuy vẫn thầm tấm tắc khen rằng chuyện gặp phụ huynh thật sự rất sung sướng, nhưng sau khi Đinh Bán Hạ lên xe, cô lập tức mở bao lì xì ra, còn không quên hỏi Từ Lục Ly: "Sao chú dì lại cho bao lì xì dày vậy?"

Anh Từ thản nhiên khởi động xe: "Cho con dâu tương lai, đương nhiên bố mẹ anh sẽ cho nhiều hơn."

Đinh Bán Hạ mở bao lì xì ra, sau đó cô ngắm nhìn, lại lấy ra đếm đếm, rồi cô nuốt nuốt nước miếng.

"Từ Lục Ly, lần đầu tiên em cảm thấy... Có tiền tốt thật."

Từ Lục Ly liếc nhìn vẻ mặt cực kỳ vui vẻ của cô gái sau khi đếm xong số tiền, anh buồn cười: "Vui thế à?"

Đinh Bán Hạ gật đầu thật mạnh, cô nghèo lắm đó!

Từ Lục Ly suy nghĩ một lát, sau đó anh bình tĩnh quăng mồi: "Hay là thế này nhé, sau này ngày nào anh cũng cho em một bao lì xì, em cho anh hôn một lát, được không?"

Đinh Bán Hạ: "..."

Vì sao anh Từ lại có thể nói chuyện này một cách thản nhiên như vậy cơ chứ...?

Từ Lục Ly không nghe được câu trả lời thì tiếp tục bình tĩnh quăng mồi lớn: "Hai bao lì xì được không?"

Đinh Bán Hạ lườm anh: "Tránh ra."

Từ Lục Ly khẽ cười. Làm sao bây giờ, bạn gái nhà mình thật sự quá dễ trêu...

Bỗng nhiên điện thoại reo lên.

Cô nhìn thoáng qua thông báo hiển thị trên điện thoại, sau đó không nhịn được cười, cô nghe máy: "Alo?"

Từ Lục Ly đang thầm thắc mắc rằng ai gọi điện thoại tới thì anh nghe được giọng nói tràn đầy sức sống của một chàng trai vang lên ở đầu bên kia điện thoại: "Cô ơi, chúc cô năm thiếu (*) vui vẻ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!