Chương 10: (Vô Đề)

Editor: Gấc.

Vấn đề bói toán nhất định sẽ thu hút rất nhiều sự chú ý...

Đây là suy nghĩ duy nhất của Đinh Bán Hạ khi thấy Tô Mạc Già bình luận hai chữ "Tình cảm".

Trần Nam thấy Đinh Bán Hạ ngẩn cả người thì càng thêm tò mò. Cô ấy ghé đến nhìn rồi kinh ngạc kêu lên: "Cái quỷ gì vậy! Tại sao Tên Điệu của bọn mình lại muốn bói tình cảm!"

Gương mặt của Đinh Bán Hạ lộ ra vẻ thương xót, ấm áp dịu dàng: "Có thể thấy, hình như các cậu sắp "Thất tình" rồi."

Trần Nam ra sức lắc đầu: "Không không không, mình không muốn chấp nhận sự thật này! Có phải Tên Điệu có người mình thích nên mới tới xem bói không?"

"Ờ..." Đinh Bán Hạ suy nghĩ một lát: "Kỳ thực cũng không chắc chắn. Dựa theo kinh nghiệm từ trước tới giờ của mình, tới xem bói về tình cảm, có rất nhiều người có người mình thích, cũng có rất nhiều người đơn giản là muốn yêu, nên tới hỏi xem khi nào mình có thể thoát ế."

Trần Nam thở dài: "Hạ Hạ, cậu không cần an ủi mình. Người như Tên Điệu, nếu thật sự muốn thoát ế thì chẳng phải là chuyện rất dễ dàng sao? Không cần phải tới xem bói. Theo mình, Tên Điệu của bọn mình thật sự có người anh ấy thích."

Khi hai người đang nói chuyện, điện thoại của Đinh Bán Hạ lại rung lên.

Cô mở điện thoại, là tin nhắn của vị Tô Tên Điệu vạn người mê kia: "Khi nào có thể xem bói vậy?"

Lúc đề cập đến vấn đề kinh doanh, cô Đinh đều rất nghiêm túc, rất có trách nhiệm, rất nhiệt tình: "Có thể xem bất cứ khi nào anh có thời gian nè~ Nếu được, xin hãy đến cửa hàng Taobao "Tiệm Bói Toán Của Alexia" để đặt hàng, ghi chú thời gian anh mong muốn, bên tôi có thể bói bất cứ lúc nào."

Đinh Bán Hạ suy nghĩ, lại bổ sung thêm một câu: "Đến lúc đó nếu anh hài lòng, xin hãy đánh giá 5 sao, cảm ơn nhiều."

Trần Nam thở dài: "Mình nói này Hạ Hạ, Tên Điệu của bọn mình gửi tin nhắn cho người khác là một chuyện không hề dễ dàng, sao cậu lại có thể dùng thái độ như vậy để nói chuyện với anh ấy chứ? Đây quả thực là lãng phí cơ hội đó, cậu biết không!"

Hai tin nhắn của Đinh Bán Hạ nhanh chóng được hiển thị là đã xem.

Sau đó Đinh Bán Hạ nhìn thấy Tô Mạc Già trả lời: "Đánh giá 5 sao có được nhận lì xì tiền mặt không?"

Đinh Bán Hạ: "..."

Đinh Bán Hạ giật giật khóe miệng, cô hỏi Trần Nam: "Mà này, Tô Mạc Già nghèo lắm à? Keo kiệt thế?"

Trần Nam ngơ ngác: "Hả? Không phải đâu, mình nhớ hình như Thù Vinh từng để lộ một lần, Tên Điệu khá giàu."

Đinh Bán Hạ tỏ vẻ các cậu đã bị lừa rồi, sau đó cô trả lời Tô Mạc Già: "Được, bên chúng tôi sẽ tặng anh một bao lì xì 3 tệ với mỗi đánh giá 5 sao."

Lại nhanh chóng hiển thị đã xem.

Không hiểu sao Đinh Bán Hạ lại cảm thấy có lẽ Tô Mạc Già vẫn luôn chờ trong khung chat này...

Lắc lắc đầu, cô ném suy nghĩ khó hiểu có phần đẹp đẽ này ra khỏi đầu, Đinh Bán Hạ lại chờ bên kia trả lời.

Lần này khác với tốc độ trả lời nhanh như vừa nãy, qua một lúc lâu rồi mà bên kia vẫn không có tin tức gì.

Đinh Bán Hạ cảm thấy có lẽ Tô Mạc Già đã nhận được câu trả lời vừa ý nên rút lui, cô chuẩn bị tắt giao diện tin nhắn đi.

Khung chat bỗng nhảy ra một tin nhắn.

Cô Đinh ấn xem, lại phát hiện là một tin nhắn thoại.

Cô hơi do dự bật chức năng phát giọng nói, áp điện thoại lên tai để nghe.

Giọng nói trong trẻo, không hiểu sao cảm giác lạnh lùng và xa cách kia lại phai nhạt hơn vài phần, ngược lại càng thêm quyến rũ và dịu dàng.

"Vậy, Xia Xia, có thể gửi lì xì Wechat không?"

——

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!