Chương 10: (Vô Đề)

Chủ đề nói chuyện trong nhóm [Bốn người một mèo], sau câu chất vất "Có được hay không" của Hạ Doanh, hoàn toàn trượt khỏi đường ray, trở về không nổi.

Mấy người liền bắt đầu hồi tưởng mấy chuyện ngốc nghếch của Kỷ Minh Nguyệt khi yêu thầm Tạ Vân Trì thời cao trung.

Thư Diệu trở thành người bị hại có tiếng nói nhất, ngữ khí tang thương.

Thư Diệu:[Các cậu không biết đâu, ngày đó đột nhiên cậu ấy nói với mình, nói mình cùng cậu ấy đi trộm ảnh chụp trên bảng vàng danh dự?]

Thư Diệu:[Mấy cậu có hiểu nổi tâm tình của mình lúc đó không?]

Thư Diệu:[Chuyện này còn chưa nói, đặc biệt kỳ cục chính là, lần đó cậu ấy thấy Tạ Vân Trì bị cảm, nhất quyết kéo mình trèo tường đi mua thuốc cảm, kết quả! Mua xong không dám đưa!]

Thư Diệu:[Mẹ nó!]

Kỷ Minh Nguyệt: "…"

Cô tắt điện thoại.

Ôi, thế giới không có Thư Diệu ồn ào thật tốt đẹp biết bao.

***

Kỷ Minh Nguyệt vốn tưởng rằng vì là ngày đầu tiên ở đây nên sẽ không quen giường mà mất ngủ, ngoài dự đoán, cô vừa đặt đầu lên gối đã chìm vào giấc ngủ.

Lúc tỉnh lại đã là 9 giờ sáng hôm sau, dưới tầng sớm đã không có tiếng động.

Dựa theo thuộc tính của Tạ Vân Trì, lúc này hẳn là đã tới công ty rồi?

Vừa mở khóa điện thoại, thông báo tin nhắn Wechat liên tục nhảy ra.

Kỷ Minh Nguyệt tùy ý mở ra xem.

?

Bốn người bọn họ bàn chuyện thời cao trung của cô, trực tiếp nói đến 3 giờ sáng?

Một chút cũng không bận tâm đến sự tồn tại của bổn mèo?

Hơn nữa mấu chốt là…

Đám người này, trí nhớ cũng quá tốt đi.

Sự tình mười năm trước, bọn họ lại nhớ rõ như vậy?

Chủ lực khiếu nại là Thư Diệu, phó chủ lực là Hạ Doanh, Thiệu Trạch Vũ là một vai phụ chuyên nghiệp, Bùi Hiến vẫn không nói quá nhiều như cũ, bất quá thỉnh thoảng vẫn sẽ xuất hiện để chứng minh sự tồn tại, chứ không hề vứt bỏ bạn bè mà hưởng thụ cuộc sống ban đêm.

Nhưng tuy Bùi Hiển nói không nhiều, đến khi bắt đầu nói thì cảm giác tồn tại lại cực kỳ lớn.

Bùi Hiến:[Mấy cậu còn chưa là gì đâu, mình cùng Miêu Miêu từ khi ở trong bụng mẹ đã biết nhau. Khi lên cao trung thì đã là giao tình mười mấy năm rồi, cậu ấy thật sự là bạn tốt, nói với mình là cậu ấy sợ Tạ Vân Trì hiểu lầm quan hệ của bọn mình, nói mình ở trường đừng nói chuyện với cậu ấy nhiều quá?]

Bùi Hiến:[Ai mẹ nó sẽ hiểu nhầm quan hệ của bọn mình chứ! Lão từ khi còn nhỏ toàn cùng cậu ấy mặc quần hở đũng!]

Thiệu Trạch Vũ:[Hiến ca, gia cảnh của cậu cùng Miêu Miêu mà còn phải mặc quần hở đũng?]

Bùi Hiến:[…]

Kỷ Minh Nguyệt: "…"

Cái lịch sử trò chuyện kỳ quái gì vậy nè.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!