Chương 69: Phiên Ngoại 8

Kỷ Minh Nguyệt không hề phát hiện có gì khác thường so với lúc trước.

Cho đến ba ngày sau, cô đi họp ở Quân Diệu.

Hạng mục M-1 đã sắp đi đến thành công, bước tiếp theo là đưa ra thị trường, đối với một nhân viên thuần về kỹ thuật như cô cũng không có liên quan quá lớn.

Cùng với Tạ Vân Trì đi vào công ty, Kỷ Minh Nguyệt lập tức cảm thấy từ trên xuống dưới của Quân Diệu dường như không còn tâm tư làm việc.

Tất cả đều đang dùng đủ loại phương pháp để nhìn trộm bọn họ.

Nhìn trộm thì thôi đi, lại còn bày ra bộ dáng "giấu đầu lòi đuôi", giả bộ bản thân không thấy gì cả, thật sự chỉ là vô tình lướt qua thôi.

Dù sao trên dưới Quân Diệu đều biết thân phận của Kỷ Minh Nguyệt rồi, hơn nữa nghiêm túc mà nghĩ thì Kỷ Minh Nguyệt cũng không phải nhân viên của Quân Diệu, Tạ Vân Trì liền càng thêm không kiêng nể gì.

… Anh hận không thể để cho toàn bộ người trong thiên hạ biết, Kỷ Minh Nguyệt là bạn gái của anh.

Tự mình đưa Kỷ Minh Nguyệt tới phòng họp của tổ hạng mục, nhìn cô đi vào, Tạ Vân Trì mới đi đến văn phòng tổng tài.

Tạ Vân Trì vừa đi, phòng họp vừa rồi còn vì anh mà yên tĩnh thì bây giờ đã trở nên hỗn loạn.

Hướng Ấu dựa vào vị trí địa lý gần nhất, dẫn đầu bát quái với Kỷ Minh Nguyệt: "Miêu Miêu, sao cậu lại trâu bò vậy chứ, Tạ tổng của chúng ta đã biến thành một người bạn trai hoàn mỹ rồi."

Nói xong cũng không đợi Kỷ Minh Nguyệt lên tiếng, Hướng Ấu sờ tóc mình, tinh tế đánh giá Kỷ Minh Nguyệt một phen.

Kỷ Minh Nguyệt bị nhìn đến sợ cả người: "Cậu nhìn cái gì?"

Hướng Ấu vuốt cằm, lại nhìn chằm chằm cô một hồi lâu, nghi hoặc hỏi: "Sao mình lại cảm thấy mấy ngày không gặp, cậu có chút không giống lúc trước nhỉ?"

"…"

"Hơn nữa." Hướng Ấu càng lúc càng thấy cảm giác của bản thân chính xác, "Tuy rằng vừa rồi cậu cùng Tạ tổng đi tới cũng không làm hành động gì đặc biệt, nhưng mình vẫn cảm thấy, hai người các cậu so với lúc trước…"

Cô suy nghĩ từ ngữ: "Càng dính nhau hơn?"

Kỷ Minh Nguyệt lặng im hai giây, nói: "Cảm giác của cậu không đúng đâu."

"Không có khả năng!" Hướng Ấu kiên quyết.

"Mình nói cho cậu nghe, Miêu Miêu, mình nghĩ ra rồi, tuy rằng trước kia khi nhìn cậu, trong mắt Tạ tổng cũng bao hàm rất nhiều tình yêu, nhưng hôm nay!"

Cô tăng thêm mấy phần ngữ điệu, cho thấy lập trường kiên định của bản thân, "Thời điểm Tạ tổng nhìn cậu, đã không chỉ có tình yêu, quả thực là… Ôn nhu đến mức tan chảy cả tâm hồn của mình, là cái kiểu mà đang tính toán đến bước tiếp theo là sẽ ăn cậu…"

Nói xong, Hướng Ấu im bặt.

Cô mở to hai mắt mà nhìn, chỉ cảm thấy hình như bản thân vừa vô tình tìm ra chân tướng.

"… Miêu Miêu." Hướng Ấu tỏ ra kinh hỷ cùng hạnh phúc, "CP của mình…"

Mấy chữ cuối bị Kỷ Minh Nguyệt dùng tay chặn lại.

Tuy rằng Kỷ Minh Nguyệt không biết như thế nào mà Hướng Ấu lại tìm ra chân tướng, nhưng, chỗ này không phải nơi tốt để nói.

Dừng một chút, Kỷ Minh Nguyệt nhìn Hướng Ấu đang chớp mắt, ra hiệu im lặng.

Hướng Ấu gật đầu rất nhanh, ý bảo bản thân hiểu rồi.

Huhuhu, quá sung sướng, thế gian này còn có gì vui vẻ hơn khi có một CP trai xinh gái đẹp như thế này!

Không có cái gì ngọt hơn CP của cô!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!