Thời tiết thực không tồi.
Sáng sớm đầu mùa xuân, khoảng bảy giờ sáng, chân trời dần xuất hiện ánh sáng vàng nhạt chiếu vào thân thể, mang theo một loại hơi thở lười biếng thuộc về mùa xuân.
Con đường gần khách sạn vẫn còn khá an tĩnh, chỉ thỉnh thoảng có người đi dạo buổi sáng hoặc học sinh đến trường đi qua.
Kỷ Minh Nguyệt dậy rất sớm.
Thư Diệu còn đang ở trong khách sạn ngủ rất vui vẻ, cô sau khi bị nhân viên tạp vụ của khách sạn đánh thức thì không còn buồn ngủ, dứt khoát một mình ra khỏi khách sạn, suy nghĩ đi chọn một ít quà lưu niệm cho ba mẹ cùng Kỷ Hoài.
Đầu tháng ba, đúng mùa hoa nở, địa điểm du lịch này nổi danh với hoa đào tháng ba, trong cửa hàng cũng có đủ loại vật phẩm liên quan đến hoa đào, nào là rượu hoa đào, bánh hoa đào, trà hoa đào…
Rực rỡ muôn màu.
Bất quá mấy thứ này đều không hề rẻ, có thể là nghĩ hét giá được một người thì sẽ kiếm được thêm một chút.
Kỷ Minh Nguyệt chăm chú nhìn từng kệ hàng, xách theo một cái giỏ mua sắm, tuân theo tinh thần "tới cũng tới rồi" của người Trung Quốc, không thèm nhìn giá, thích cái gì liền trực tiếp bỏ vào giỏ.
Ước chừng là bởi vì mới sáng sớm, người trong tiệm cũng không quá nhiều.
Cô chọn rất hăng say, bỗng dưng nghe thấy thanh âm của một nữ sinh cách đó hai kệ hàng.
Rất xa lạ…
"Học tỷ?"
Hẳn là gặp được người quen.
Kỷ Minh Nguyệt không để ý, tiếp tục "Tới cũng tới rồi" mà càn quét kệ để hàng.
Không nghe thấy "học tỷ" kia đáp lời, nữ sinh kia có chút xấu hổ, tiếp tục dùng ngữ khí thân thiết nói chuyện với "học tỷ" kia…
Chẳng qua vừa nghe liền hiểu, sự thân thiết kia là giả bộ…
"Vừa rồi em nhìn thấy học trưởng Lâm Thanh đi trả tiền.
Học trưởng đối xử với học tỷ thật tốt nha, nếu là em và học trưởng ở bên nhau, em khẳng định sẽ chia tiền với học trưởng, không thể để học trưởng quá vất vả.
"
Lần này Kỷ Minh Nguyệt quay đầu nhìn thử.
Cũng không vì cái gì khác, cô chỉ là đơn thuần tò mò, người có thể nói ra cái giọng đậm chất trà xanh như vậy có dáng vẻ như thế nào.
Nếu như đặc biệt xinh đẹp…
Cũng không nhất định, xinh đẹp thì đâu cần trà xanh như vậy?
Đẳng cấp còn quá thấp.
Nhìn thoáng qua, Kỷ Minh Nguyệt liền hiểu rõ.
Quả nhiên.
Gọi cô ta là "Trà xanh trình độ lớp lá" thì hơn.
Bất quá càng trùng hợp hơn là, "học tỷ" kia chính là nữ sinh đặc biệt xinh đẹp mà cô trùng hợp gặp hai lần.
Đã gặp đến lần thứ ba, vậy phải gọi cô bé này là "Em gái duyên phận".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!