Chương 38: (Vô Đề)

Tô Phong Ngâm dẫn Nguyệt Giảo và Nguyệt Hạo ra khỏi Khởi Âm Cung, đi dạo trong ngự hoa viên.

Ngự hoa viên được xây dựng với núi đá, tạo nên địa hình cao thấp khúc chiết. Lại đào ao và mở đường dẫn nước, lấy nước từ sông đào bên ngoài đưa vào vườn. Hai bên bờ sông, hàng liễu rủ bóng mềm mại, xung quanh là màu xanh mướt của cây cỏ, mang đến không khí trong lành.

Kỳ hoa dị thảo được bố trí dọc hành lang hai bên, sắc màu rực rỡ của những loài hoa hiếm đua nhau khoe sắc, tô điểm thêm vẻ đẹp lộng lẫy và tràn đầy sức sống.

Ngự hoa viên là nơi thanh tịnh duy nhất trong toàn bộ hoàng cung chưa bị âm khí xâm chiếm, không khí trong lành. Tô Phong Ngâm bước đi trên con đường đá, hai bên liễu xanh áp sát, nàng dang rộng hai tay, duỗi người một chút, phát ra một tiếng ngâm khẽ thoải mái.

Nguyệt Giảo và Nguyệt Hạo đi phía trước, hai bên trái phải, mắt sói mở to, sáng ngời và sắc bén, ánh lên vẻ có thần, lưng ưỡn thẳng tắp, không một khắc lơ là.

Tô Phong Ngâm phía sau nhìn bóng lưng hai người, cười nói:

"Hai ngươi hôm nay làm sao vậy, kỳ lạ quá, còn không nói gì."

Nguyệt Giảo nói:

"Phu nhân có phải là không thoải mái?"

Nguyệt Hạo nói:

"Phu nhân muốn chúng ta nói chuyện phiếm, hay là chúng ta kể chuyện xưa cho phu nhân nghe?"

Nguyệt Giảo nói:

"Hay là phu nhân nhớ Tộc trưởng, vậy chúng ta đưa phu nhân trở lại."

Tô Phong Ngâm: ...

Bên cạnh có một đội thị vệ tuần tra đi tới, bước chân chỉnh tề, tiếng bước chân vang lên.

Tô Phong Ngâm nhìn thấy một bóng người ở bên cạnh, gọi: Trọng Tướng quân.

Tô Phong Ngâm liếc mắt ra hiệu với Nguyệt Hạo, hai người hiểu ý, di chuyển ra phía sau Tô Phong Ngâm, đứng hai bên cúi đầu.

Đội thị vệ dừng lại chỉnh tề, đồng loạt xoay người cúi đầu bái chào Tô Phong Ngâm.

Trọng Nham mỉm cười nhìn nàng một cái, chắp tay nói:

"Xin chào Vạn Quý phi."

Tô Phong Ngâm nói:

"Trọng Tướng quân đến đây, bản cung có chuyện muốn hỏi ngươi."

Trọng Nham ra hiệu cho đội thị vệ rời đi, rồi bước tới, khi cách Tô Phong Ngâm mười bước thì sắc mặt hơi biến đổi, bước chân khựng lại một chút, nhưng ngay sau đó, nét mặt trở lại bình thường, tiếp tục tiến lên như chưa có gì xảy ra

Khi đến gần Tô Phong Ngâm hơn một chút, Nguyệt Hạo và Nguyệt Giảo thấy xung quanh không có ai, liền nhanh chóng đứng chắn trước mặt Tô Phong Ngâm, hai người khoanh tay, che chắn trước người Tô Phong Ngâm.

Nguyệt Giảo nói:

"Đại nhân, xin tự trọng, nữ nữ thụ thụ bất thân."

Nguyệt Hạo ho nhẹ một tiếng, khách khí hơn một chút, nói: Đại nhân, thứ lỗi.

Tô Phong Ngâm vừa buồn cười vừa tức giận, nhẹ nhàng mắng:

"Hôm nay hai ngươi bị làm sao vậy."

Trọng Nham nhẹ giọng nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!