Editor: Saki
Tống Tế Lễ đã cho quản lý Diệp về, rồi quay lại phòng. Kéo tôi vào với.
Trần Chanh thấy vẻ mặt anh nghiêm trọng, cô không đến quấy rầy, ngồi vẽ bên cửa sổ. Tiền Châu không nhịn được lên tiếng:[Xin lỗi chú hai, bình thường cũng không dám phá hứng của cậu, vẫn chưa nói, mọi người chỉ cười nói tốt với cậu trước mặt thôi, sau lưng đều cho rằng cậu cố tình mặc ra khoe với mọi người, muốn nói cho mọi người biết thím hai là con nuôi không được học giáo dục quý tộc, không có gu thẩm mỹ, tầm thường.
Tống Tế Lễ ngồi trong phòng làm việc, mở WeChat trên điện thoại.]
Trong danh sách ghim của anh có một liên hệ và một nhóm chat, liên hệ là Trần Chanh, còn nhóm chat là nhóm gia đình 6 người. Tống Tế Lễ ngồi trong phòng làm việc, mở WeChat trên điện thoại.
Không phải nhóm anh cần tìm, nhóm anh muốn tìm mỗi ngày đều có tin nhắn mới, dễ tìm thấy, hoạt động sôi nổi đến mức tự động nổi lên đầu trang nhất. Tống Tế Lễ bực bội:[Tôi không phải là Tống Kiệu Lễ!
Dưới mục ghim là một nhóm vừa có tin nhắn mới 2 phút trước, tên là[Chỉ là bạn bình thường (emoji trái tim)]. Tống Tế Lễ, người vừa mới tuần trước đàm phán sâu về dự án hợp tác năm nay với nhà họ Thẩm, im lặng sau khi đọc đoạn tin nhắn này.
Cái tên nhóm buồn nôn này đương nhiên do Phương Tu Tề đặt.]
Tang Dị và Phương Tu Tề đang bàn về việc cuối tuần đến trang trại nào nghỉ dưỡng và thưởng thức đặc sản địa phương.]
Nhìn lên trên, gần như chỉ có hai người họ nói chuyện, những người khác trong nhóm đều im lặng. ên lên nhưng vẫn không rời nhóm.
Lúc này họ rõ ràng có thể nhắn tin riêng, nhưng cứ làm phiền mọi người. Lương Duyên Trạch:[Vậy cổ phiếu của nhà họ Lương cũng sẽ tăng?
Tống Tế Lễ:[Các cậu nói nhiều quá.]Tiền Châu:[Chủ yếu là chú hai chưa bao giờ khoe khoang bên ngoài đã làm gì cho thím hai, mấy công tử chơi bời kia, chỉ cần tặng một sợi dây chuyền năm số và hoa tươi bốn số vào ngày Valentine là có thể được ca ngợi như Ngưu Lang Chức Nữ, hạnh phúc nhất thế giới.
Phương Tu Tề giả vờ yếu thế: [Chú hai hung dữ quá, vừa lên mạng đã mắng người 5555.]Chuyện tốt cũng có thể bịa thành chuyện xấu.
Tang Dị không chịu nổi:[Đừng giả vờ nữa, nói chuyện đàng hoàng đi, không thì im miệng lại!]Tống Kiệu Lễ:[Sau này cuối tuần đi chơi đâu các cậu có thể nhắn tin riêng, chúng tôi không hứng thú lắm với việc các cậu đi nghỉ cuối tuần.
Hiếm khi thấy, Tống Kiệu Lễ xuất hiện trong nhóm chat. Phương Tu Tề nói:[Cũng tại chú hai quá kín tiếng, từ khi lên hàng bối phận, ít tham gia những buổi tụ họp lung tung này, nên họ mới tìm được cơ hội để bàn tán.
Tống Kiệu Lễ:[Sau này cuối tuần đi chơi đâu các cậu có thể nhắn tin riêng, chúng tôi không hứng thú lắm với việc các cậu đi nghỉ cuối tuần.]Người ta chỉ muốn nghe những gì họ muốn nghe.
Phương Tu Tề gửi emoji mặt cười:[Chú cả nhìn tên nhóm đi, chúng ta chỉ là bạn bình thường thôi, đừng đánh giá quá cao đời tư của chúng tôi.]]
Tang Dị gửi biểu tượng bắt tay:[Đúng vậy, những người đã kết hôn như các người cứ ở nhà giữ đạo làm chồng đi, đừng quản chuyện của chúng tôi!]]
Tống Tế Lễ ngăn họ cãi nhau, kéo về chủ đề chính:[Đừng nói chuyện vô nghĩa nữa. Hỏi các cậu, bên ngoài họ nhìn nhận chuyện tôi kết hôn thế nào?]Nói thật, những người khác đều đồng ý với lời Tang Dị, nhưng không tiện phụ họa.
Phương Tu Tề nghi hoặc:[Đăng ký kết hôn đã mấy tháng rồi, giờ mới hỏi tiếng nói bên ngoài, có phải hơi muộn không? Cậu có phải đang nảy sinh những suy nghĩ không nên có không?]Tiền Châu:[Tôi đã mua rồi, giờ chờ chú cả quyết định thôi.
Tang Dị đóng vai trò bắt lời, nói đùa:[Đúng đấy đúng đấy, cậu không thể ly hôn đâu nhé?]]
Tống Tế Lễ:[?]]
Tang Dị miệng nhanh hơn não, nhận ra mình vừa nói gì, suýt quỳ xuống:[Chú hai xin lỗi, tôi nói bậy, bỏ qua cho tôi, cậu cứ tiếp tục. (tội_nghiệp. jpg)]Tôi có thể tham gia không?
Chủ đề của Tống Tế Lễ đã kích động mấy người im lặng trong nhóm lên tiếng. Tống Tế Lễ:[?
Lương Duyên Trạch đang trực ở bệnh viện nói:[Nghe nói cậu rất không hài lòng vì đối tượng kết hôn là một cô gái câm, làm cho cha con bất hòa, nhưng ở dưới mái nhà người ta thì phải cúi đầu, chỉ có thể kết hôn theo ý nhà. Nếu không phải có anh cả áp đặt, để cho nhà họ Thẩm phá sản bất cứ lúc nào.]Phương Tu Tề gửi emoji mặt cười:[Chú cả nhìn tên nhóm đi, chúng ta chỉ là bạn bình thường thôi, đừng đánh giá quá cao đời tư của chúng tôi.
Tống Kiệu Lễ không hiểu:[Sao lại có phần của tôi trong đó?]Toàn là chi phí hàng trăm vạn, muốn nghe xem bên ngoài có thể đồn đại ly kỳ đến mức nào.
Tống Tế Lễ, người vừa mới tuần trước đàm phán sâu về dự án hợp tác năm nay với nhà họ Thẩm, im lặng sau khi đọc đoạn tin nhắn này. Dù anh làm gì cho Trần Chanh, qua miệng mọi người cũng biến thành anh không hài lòng với cuộc hôn nhân này, cố tình phản kháng.
Nhiếp Tân:[Nghe nói từ khi cô tư Thẩm đến Giang Đô, ngày nào cậu cũng ngủ lại công ty, lạnh nhạt với cô ấy, chưa từng dẫn cô ấy đi dự bất kỳ buổi tụ họp nào, trong thâm tâm xem thường cô ấy, nếu không phải vì quyền thừa kế, có thể ly hôn bất cứ lúc nào.]Sau khi chương trình của chú cả và thím cả phát sóng, cổ phiếu chắc chắn sẽ tăng mạnh.
Tang Dị lại nói bừa:[Anh Tân, không đúng nhỉ, nghe câu này sao giống đang nói về chú cả vậy.]Tiền Châu:[Ban đầu, mọi người cũng ngưỡng mộ đấy, nhưng chưa đầy một ngày đã thay đổi quan điểm.
Tống Kiệu Lễ vô tội bị vạ lây, lạnh lùng hỏi:[Việc này liên quan gì đến tôi?]Tang Dị đóng vai trò bắt lời, nói đùa:[Đúng đấy đúng đấy, cậu không thể ly hôn đâu nhé?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!